Vừa dứt lời khỏi mồm thì nó lao thẳng vào e đạp một phát đổ nhào cả người lẫn xe
-Sao á ? mày nói chuyện với tao kiểu đấy à ?
E đứng dậy dựng được cái xe lên, lúc này những top học sinh trong trường cũng ùa dần ra vì thấy đánh nhau. Híc cái cảnh tượng này trong đời e nhọ vãi các bác ạ. Gái trai, trẻ già, xấu đẹp, nó đứng vây quanh nhìn thằng "du côn" kia thanh toán e mà k nỡ nhảy vào can ngăn..1 hồi e nói
-E có làm gì anh đâu
-Không làm gì à, bố mày thích đánh mày đấy có sao không
Nói dứt lời, nó nhảy vào túm tóc e xuống rồi dùng chân nện lia lịa vào đầu, hết sút vào mặt bằng mũi giày nó lại lấy đế giầy ốp thẳng lên đầu em. Lúc này e cũng chỉ biết cúi xuống che được chỗ nào hay chỗ đấy, bản năng sinh tồn làm e giơ tay túm vào tay nó toan vật xuống thì thêm 2 thằng nữa nhảy vào đồng loạt đạp thẳng cánh cò bay .Đến lúc này thì e chỉ còn nước nằm yên chịu trận , 1 thằng chã e đã không vã được giờ thêm 2 thằng nữa thì đúng là tắt điện toàn thành phố. Đạp chưa đã tay, 1 thằng trong đống đánh e còn tiện tay vớ viên gạch to chừng 2 nắm đấm ở gần đấy ốp thẳng vào đầu e.Tiên sư nhà nó chứ, đánh đập thế đủ rồi nó còn chốt một phát chí mạng , làm e choáng váng mặt mũi. Lúc này mấy ông bảo vệ mới biết, tại học hè nên trường cũng ít quản lí mấy, mấy ổng chạy ra dẹp hết đống này, bọn thằng chã thấy mấy ông bảo vệ cũng k muốn dây dưa nên là thằng nào bảo thằng đấy té khẩn.
Lúc này trông e thảm hại vô cùng, nằm bẹp dí dưới đất, mặt mày xước xát, bầm dập. Máu từ chỗ bị ốp gạch bắt đầu ứa ra, tuy không nhiều nhưng cũng đủ làm ướt hết cái áo trắng.Mấy ông bảo vệ vội đỡ e dậy, nhưng lúc này ngồi còn không nổi thì đi cái gì nữa.Mấy thằng bạn e vội vội vàng vàng gọi cái xe ôm chở thẳng e vào bệnh viện.Vào tới nơi mấy ổng bác sĩ lại còn bựa tới mức người nhà chưa tới thì cũng chỉ cho nằm ở phòng hồi sức. Thế mới biết đồng tiền lúc đấy nó chi phối được hết tất cả, k có tiền à, nằm đấy đã nhé.
E không muốn người nhà biết chuyện nhưng lúc này không được nữa rồi, máu càng lúc càng nhiều, chắc vết rách cũng to, ổng bác sĩ hỏi số điện thoại người nhà thì e đành đưa số mẹ e cho ổng. Sau khi gọi xong xuôi đâu đó ekip mới bắt đầu làm việc, e được tiêm thuốc tê nên là lúc khâu cũng không thấy đau mấy.Lúc khâu xong xuôi cũng là lúc mẹ e lên, bả không ngờ là lại ra như thế này, trước giờ e ngoan có bao giờ đánh nhau đâu chứ.Vừa đi trên đường về vừa hỏi e sự tình, e chả buồn nói, cứ im thin thít. Chở tới đầu ngõ thì vừa lúc bố e cũng về, ổng hỏi sự tình như thế nào, rồi nhà thằng đó ở đâu. Đang khai báo thành khẩn thì ổng Tuấn đi chơi về ngang qua nhà, thấy trong nhà ấm ầm ổng thò cổ vào dòm, thấy e đầu băng trắng xóa, ổng mới chạy vào chào bố mẹ e rồi hỏi bị làm sao. Ổng tưởng e bị tai nạn, lúc nghe mẹ e kể ở trường đánh nhau xong ổng mới nhìn một lúc rồi chào bố mẹ e xong đi về.
E cũng không muốn làm to chuyện nên là cũng chả muốn nói gì nhiều, rắc rối, biết nói như thế nào ? dính vào gái gú, bị đánh....chả ăn chửi lại còn liên lụy tới nhỏ nữa chứ. Thôi đành vờ vịt chẳng may chửi nó rồi nó đập cho.Bố e vẫn quyết tới nhà thằng đó dọa đâm đơn . Không khí trong nhà ngột ngạt quá, e đi bộ ra ngoài cửa ngồi hóng gió một lúc cho khuây khỏa cũng như để giải tỏa bí bách trong người.Đang xoa xoa cho đầu bớt đau thì có tiếng gọi
-Vào đây anh bảo
Nhìn theo hướng gọi thì e thấy ổng Tuấn vừa ra khỏi cổng nhà ổng
-Dạ
-Thế hôm nay làm sao, thằng nào đánh em
E ngồi kể sự tình cho ổng , kể cả việc thằng hùng chã dựa hơi thèng cha tóc đỏ bửa lâu ngồi uống nước cùng ổng.Nghe xong ổng bảo để mai ổng gọi nó lên trường, rồi gọi mấy thằng hôm nay đánh e ra để giải quyết.Dặn e mai cứ đi học bình thường..
Tối hôm đó e không có On sợ nhỏ Linh được bọn bạn liên lạc báo tin biết chuyện rồi hỏi e, e không muốn để nhỏ lo lắng.Híc, tai bay vạ gió thế nào mà tự nhiên ăn sao quả tạ thế không biết . Sáng hôm sau, mẹ e lai tới trường, đang tính vào gặp ban giám hiệu nhà trường thì e can bảo thôi đi về đi, tí rồi thầy giáo cũng biết rồi gọi lên thôi, khỏi phải vào làm gì cả.E nói mãi mẹ e mới chịu về, híc bước vào trong trường với bao ánh mắt nhìn , nhất là bọn khối 12. Loáng thoáng e thấy mấy thằng hôm qua có mặt ở đó,chắc trong trường nó cũng không dám manh động mà đập e trận nữa.Cố nhịn để tí đợi ông Tuấn lên dàn xếp dùm, chứ không sau này bọn nó oánh cho trận nữa thì bỏ mịa. Vừa bưóc vô lớp , nhỏ Linh ngồi ở bàn học đang đứng ngồi không yên, thấp thỏm ngó e tới, vừa nhìn thấy e nhỏ đã chạy ra
* * *
* * *
-Sao hôm qua không bảo gì với tớ cả, tối về cậu cũng không On nữa, tớ lo muốn chết
Nhỏ vừa nói, mắt rơm rớm nước mắt, e ghé tai nói thầm
-Lớp đang nhìn kìa, đừng có mà khóc
Đỡ e về chỗ, nhỏ vừa nhìn e vừa lấy tay xoa xoa vào 2 bên má, chả sợ bố con thằng nào bán tán xì xào nữa cả, ngồi trong giờ học nhỏ viết ra giấy mấy chữ
-Tại tớ mà hôm qua bọn nó đánh cậu à ?
-Không phải đâu, chắc nó nhìn tớ ngứa mắt ấy mà, cậu đừng nghĩ gì nhiều
-Nhưng nhìn cậu thế này tớ không chịu được, cậu biết hôm qua nhận được tin tớ lo như thế nào không,tớ khóc suốt đem qua tớ xin lỗi..
-Tớ bảo không phải lỗi cậu mà, thôi học đi nào đừng nghĩ nhiều nữa
-Nhưng nhỡ tí về bọn nó đánh nữa thì sao ?
-Không sao đâu, đừng lo quá. Hôm qua đánh rồi chắc hôm nay bọn nó không đánh nữa đâu.
Trấn an tinh thần nhỏ xong rồi thì e cũng chả tâm trạng đâu mà ngồi học nữa, chỗ khâu hôm qua tí lại nhói lên cái rõ đau.Bao uất ức, lúc này e chỉ muốn đập một phát thẳng vào mồm thằng hùng chã.Cuối giờ thầy chủ nhiệm lại còn ở lại lớp gọi riêng e vs cán bộ lớp lên hỏi nữa chứ. Ậm ừ cho qua chuyện e bảo do nhìn đểu nó lên bị nó đánh, nhất quyết không lôi nhỏ Linh vào, thầy kêu về viết bản tường trình rồi hôm sau sẽ gọi cả bọn kia lên văn phòng.Chào thầy bước ra ngoài cửa thì nhỏ Linh đang đứng ở ngoài, nắm chặt tay em nhỏ hỏi
-Còn đau không vậy , tớ đưa cậu về nhé.
-THôi không sao đâu, cậu về trước đi không ông bà lại mong đó, (E không muốn nhỏ coi mấy cảnh này)
-Không tớ muốn đưa cậu về cơ, biết đâu bọn nó lại chặn đường thì sao, tớ là con gái bọn nó chắc cũng phải nể
Hx, Linh ơi là Linh, hôm qua bị đập 1 trận giữa trường như vậy là nhọ lắm rồi, giờ mà tính thế nữa mang tiếng rúc váy đàn bà thì gọi gì là nam nhi nữa. Hx hx, kêu nhỏ về trước k được nên e đành để nhỏ ra ngoài cổng cùng. Ra tới ngoài cổng đã thấy bên kia đường đông ngùn ngụt. Nhỏ thoáng nhìn ra ngoài, thấy một lũ tóc xanh tóc đỏ đứng bên đó liền hớt hải nói
-Thôi thôi, cậu vào trường đi, ra bây giờ không được đâu
-Không sao đâu mà, (e gạt tay nhỏ ra )
-Không cậu mà không vào là tớ không chơi với cậu nữa
Nhỏ nước mắt ngắn nước mắt dài rồi nói vầy, thương nhỏ lắm đang lấy tay quệt nước mắt cho nhỏ thì thằng lớp bên cạnh chạy ra tới chỗ e bảo
-Sang bên đường anh hùng gọi gì cậu đấy
E nghe thế liền đi sang, nhỏ kiên quyết không cho, e bảo mãi nào là k gặp hôm nay thì hôm sau nó cũng gặp thôi, mãi rồi nhỏ mới để e qua với điều kiện cho nhỏ qua cùng. Híc thôi đành để nhỏ đi cùng, sang tới nơi e thấy ổng Tuấn đã ngồi đó cùng mấy ổng bạn của ổng, trong đó có đại ca của đại ca hùng chã . Sang tới nơi ổng Tuấn gọi e vào
-Ra anh bảo
E đang toan tiến tới thì nhỏ Linh đã kéo e lại rồi vọt lên nói với ổng
-Anh ơi, hôm qua bạn ấy bị đánh rồi, anh làm ơn đừng đánh bạn ấy nữa
Tuy đang đau và không khí khá là căng thẳng nhưng e cũng phải phì cười, ổng Tuấn thì mặt ngơ ngác k hiểu nhỏ Linh đang nói gì, ghé thầm tai nhỏ e bảo
-Đây là anh hàng xóm tớ, ổng lên giải quyết dùm thôi, đừng lo
Có lẽ cũng hiểu nên ổng cười cái rồi hỏi
-Hôm qua thằng nào đánh em ?
E chỉ mặt mấy thằng trong đó, có thằng hùng chã cầm đầu, hôm qua tất cả là 4 thằng nhảy vào,thằng đập gạch thì e không có biết là thằng nào.Chỉ xong thì e thấy a của thằng hùng chã nói nhỏ với ông Tuấn cái gì đấy, rồi ông Tuấn gọi thằng hùng chã ra
-Hôm qua mày xui bọn nó đánh e tao à ?
-E không biết đây là e anh, e xin lỗi
Vừa dứt lời, ổng tát nó một phát rõ đau, nó không dám ho he câu nào,đánh nó ổng cũng chỉ đánh cảnh cáo mỗi cái vì nó cũng là e bạn của ổng. Tới mấy thằng kia ổng hỏi thằng nào hôm qua đập gạch, 1 thằng lí nhí lên tiếng, vừa dứt lời ổng túm tóc sút lia lịa vào mặt nó,đoạn với nốt tay còn lại vít tóc thằng kia xuống. Cứ thế ổng sút từng thằng một.Híc lúc chưa đánh được tụi nó e ức chế chỉ muốn tống mấy cục gạch vào mồm bọn nó, nhưng lúc nhìn ổng Tuấn đánh e lại thấy thương thương, ra kéo tay ổng e bảo
-Thôi anh ơi, bọn nó cũng xin lỗi rồi anh ạ , với lại thầy giáo e cũng biết chuyện , e không muốn to chuyện nữa.
Nghe vậy ổng cũng bỏ tay bọn nó ra rồi không quên nói lời cảnh cáo là e là e ổng, lần sau mà đánh e là ổng đập nhừ từ giới giang hồ thật là khó lường...
Chap 10.
Sau khi giải quyết ổn thỏa mọi chuyện đâu đó, mấy thằng kia cũng quay ra xin lỗi e, thôi thì đánh kẻ chạy đi ai đánh kẻ chạy lại, với lại e cũng đâu có ăn nổi nó, không phải nhờ ông Tuấn thì giờ e mất xác không dám vác mặt tới trường rồi,không ham hố vụ đánh nhau là mấy, cái e cần ở đây là khoảng không gian cho 2 đứa, e và Linh có thể công khai bày tỏ tình cảm với nhau mà e không phải kiêng nể, e dè ai nữa. Điều e cần lúc đó chỉ có thế thôi. Trường thì cũng bàn tán ra vào, nào là giờ e cậy số anh này cậy số anh kia . Kệ cha chúng nó, e cậy số nhưng e chả động chạm đến bố con anh nào cả, bác nào muốn động vào e thì động thôi ạ,chứ e không tính chuyện gọi người lên để gây sự với ai đâu .
Tối hôm đó về tới nhà, bao buồn phiền bực dọc đã được giải tỏa hết,ăn bữa cơm ngon thây hẳn lên các bác à.Đang ăn ngon tự nhiên mẹ e hỏi câu làm e tí nghẹn
-Mày đánh nhau ở trường là vì đứa nào tên Linh phải không ?
-Ai bảo mẹ
-Thầy chủ nhiệm chứ còn ai , thầy bảo 2 đứa tranh nhau 1 đứa con gái rồi xô xát đánh nhau
OMG thầy ơi là thầy, thầy có tai nghe mắt thấy không mà thấy nói vậy, híc đã không muốn dính dáng gì tới nhỏ Linh rồi mà giờ...
-Làm gì có đâu, trường loan tin đồn vớ vẩn, thằng đấy nó đầu mấu ở trường, ai nhìn nó mà nó bảo là nhìn đểu thì nó cà khịa rồi đập
Mẹ e củng chả hỏi gì nữa cả, ăn cơm xong lên phòng ngồi bật máy tính lên , thì nick nhỏ Linh đang sáng , e liền nhảy vào
-Cậu ăn cơm chưa ? đang làm gì thế
-Tớ ăn rồi, đang đợi cậu lên thôi, chỗ khâu có còn đau không vậy
-Híc cũng còn hơi đau đau nhưng không sao rồi, tụi nó chơi dữ thiệt
-Tớ cứ thấy lỗi đó của tớ..giá mà lúc đấy tớ không nói gì với nó..tớ vô tâm quá, làm cậu thành ra như thế này,cậu đau như vậy khác gì tớ bị đau đâu.
-Thôi nào, dù sao cũng qua rồi mà, biết đâu tớ bị thế này lại may thì sao ?
-May cái gì mà may, sứt đầu mẻ trán thế kia mà kêu may à
-Ý tớ là chuyện khác, may vì từ bây giờ tớ với cậu có thể thoải mái trêu nhau rồi
-Trời ạ, ông tướng tưởng ông kêu may cái gì, thôi nghỉ ngơi đi, mai còn tới trường.
-Ờ thế vk anh ngủ ngon nhé
-Vợ ? Vợ nào hả ông tướng kia
"Voi, gà, ngựa" nhớ chưa, nhớ chưa
-Hấp à, thôi đi ngủ đi ạk
-Không ngủ, phải chúc ck yêu ngủ ngon cơ
-Đúng là...ck yêu ngủ ngon , đó được chưa
-Hề hề được rồi, thôi ngủ thôi ngủ thôi .
Giây phút chia ly trong tình yêu khi đang ở bến bờ của hạnh phúc đã bác nào trải qua chưa ạ ? Cảm giác hụt hẫng, chán chường , nhất là khi chưa được biết vì sao? vì sao người yêu mình bỏ rơi mình,...Nhỏ đã rời xa em khi 2 đứa đang ở trong quãng thời gian hạnh phúc nhất của tình yêu, không còn lo sợ, không bị ai làm phiền..Tại sao??? câu hỏi đó luôn được e khắc ghi trong tâm trí mỗi khi nhớ về Linh cho tới khi đáp án được giải ....Đó là chuyện của sau này giờ mời các bác tiếp tục theo dõi diễn biến cuộc chia tay đầy nước mắt này của e..
.............................
1 tuần gian sau vụ biến cố xảy ra ở trường, e và nhỏ hạnh phúc lắm, hồn nhiên trêu đùa, công khai nắm tay nhau trong lớp, e thỏa sức đi chơi cùng nhỏ khắp trường, phải nói dính với nhau như hình với bóng. Nhưng bỗng khoảng vài ngày sau đó, nhỏ bổng trở nên khác thường, thái độ có vẻ hời hợt hơn, e nghĩ nhỏ bị ốm nên sốt sắng hỏi han, nhỏ cũng không nói nhiều, vẫn cười, vẫn thân mật với e, thi thoảng e còn bắt gặp ánh mắt nhỏ nhìn trộm nữa cơ.Rồi 1 ngày cuối tháng 8, cũng gần bước vào năm học mới rồi, lớp học thêm cũng chuẩn bị xong hết các chương trình, vẫn như mọi ngày, e tới trường chỉ mong để gặp nhỏ, chỉ cần nhìn nhỏ cười là e đã vui lắm rồi.Tới lớp thấy nhỏ đang ngồi loay hoay 1 mình ở bàn học, e chạy tới vỗ vai
-Hey đang làm gì thế
-Tớ ngồi gấp trái tim, tặng cậu nè
Vừa nói nhỏ đưa cho e hình trái tim được gấp bằng tờ 500d
-Trời sao gấp tờ 500d vậy sao không to hơn xíu đi
-Ngố à, tờ 500d màu đỏ mới giống trái tim chứ
-Ừ nhỉ, cảm ơn vk yêu nghen
-Tối nay cậu ra ngoài đi chơi với tớ nhé
-Ok kưng!
Tối hôm đó,đạp xe tới đón nhỏ (tình yêu xe đạp zui ghê, nhưng hơi mệt tại e toàn phải lai ^^). Ngồi sau nhỏ ôm e chặt lắm, sao bữa nay lại mãnh liệt dữ ta, mấy hôm trước rõ thất thường mà...Thôi chả nghĩ gì nữa, hỏi nhỏ
-Đi đâu zờ
-Đi ăn chè
-Oh
Tới quán chè nhỏ gọi liền 2 cốc chia đều cho 2 đứa,trong khi ăn nhỏ nghịch ngợm cứ thò thìa sang cốc e rồi xúc hết cái ngon để lại toàn nước với đõ cho e ăn . Ăn xong lại hỏi nhỏ đi đâu nửa, nhỏ cười nói
-Đi ăn cháo
-Trời cháo gì giờ này hả người, làm khó nhau quá à, nghỉ đê
-Ờ thì nghỉ, đang tính rủ đi ăn cháo lưỡi
-À không, cháo này thì phải ăn chứ, thôi k nghỉ nữa
Năn nỉ mãi, nhỏ mới đổi ý, đang dồn cơ đít, thít cơ mông phóng nhông nhông trên đường đến "nghĩa địa tình yêu" thì trời bắt đầu có lớt phớt mưa...
-Thôi chết mưa rồi,sao bây giờ
-Mưa bé mà, có sao đâu
-Tớ là tớ sợ cậu ốm thôi, chứ tớ thì không có sao hết
-Tớ bảo không sao mà, mà cậu biết cặp đôi yêu nhau đi dưới trời mưa thì người ta bảo sao không ?
-Bảo là hấp chứ bảo gì nữa
-Có mà cậu hấp ấy, người ta bảo "yêu nhau mà đi dưới mưa thì bền lắm"
-Thế á, tại sao lại bền vậy
-Tớ cũng k rõ nghe bảo là thế thui
-Ha ha thế mà cậu cũng nói, tớ tưởng cậu biết cơ
-À thì, theo tớ mưa là nước mắt của ông trời, mà ổng nhìn những ai yêu nhau hp thì chắc ổng sẽ không muốn chia lìa đâu nên là ổng khóc đó. Yêu nhau mà đi dưới mưa là bền lắm đó, tin tớ đi
-Ừm, tớ tin , vậy tớ cũng muốn thế lắm. hì hì
Đoạn đường tới "nghĩa địa tình yêu" e chỉ cầu mong trời mưa thật to, vì như vậy chứng tỏ ổng trời thương tụi e nên sẽ không chia lìa đâu . À mà chắc các bác chưa biết nghĩa địa tình yêu là gì nhỉ ^^ hì chả là bọn trẻ con như e hồi xưa toàn tìm được những cái chỗ tối, mà ít người qua lại , tới đó tha hồ mà hôn hít . Tới nơi e chọn chỗ thiệt kín, dừng xe 2 đứa đứng trêu nhau 1 lúc rồi e đưa tay lên mặt nhỏ, luồn tay vào 2 bên mang tai, xen qua các lọn tóc của nhỏ.Kéo nhỏ lại gần rồi cắn zô cái mũi xinh xinh đáng yêu e bảo
-Ngày nào củng như thế này thì thích biết mấy
-Ừm, nhưng nhỡ một ngày giả sử 2 đứa có chia tay cậu tính như thế nào
-Suỵt ! cậu cứ nói gở, chia tay là chia thế nào, chắc lúc đó cậu yêu ai khác hả
-Không, dù cho thế nào đi nữa tình yêu của tớ dành cho cậu sẽ không thay đổi đâu.