watch sexy videos at nza-vids!
Wap hay
Truyện bạn trai tôi là đại ca giang hồ
Truyện bạn trai tôi là đại ca giang hồ
Xuống Cuối Trang
Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là

Truyện bạn trai tôi là đại ca giang hồ

full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.



Anh sẽ ghét em chứ? Sẽ căm ghét em? Em chẳng thếbiết được nữa, em đã rất yêu anh cơ mà, yêu hơn mọi thứ em có, mà đúng hơn:"ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ MÀ EM CÓ"!



Em sợ rằng phải sống trong cái quay cuồng của hạnhphúc hôm qua. Sợ lắm những đêm nhớ anh, nước mắt lại ràn rụa lại choàng tỉnhsau những cơn ác mộng về anh. Sợ lắm khi mà đau đớn của em hòa cũng với nhớthương, để mỗi lần nhớ thương vô vọng lại là một lần đau đớn đến xé lòng.



Hạnh phúc là gió cứ phảng phất. Hạnh phúc là cỏmềm xanh mướt dưới chân ai đó. Em sẽ nhớ bao nhiêu cái cảm giác ôm anh tronglòng và cảm nhận hơi ấm của anh, nó làm em mềm nhũn, làm em tan chảy trong niềmhân hoan rằng anh đang là của em, em sẽ nhớ từng lời nói yêu thương và ngọtngào nơi em ...



Thế anh có nhớ không? Tại sao lại cho em hi vọngrồi lại tước đoạt? Tại sao cho em hạnh phúc rồi lại rời bỏ hạnh phúc ấy khi mànó chưa một lần trọn vẹn? TẠI SAO? TẠI SAO LẠI NHƯ VẬY? HÃY TRẢ LỜI EM ĐI?

Nói nữa, nói mãi cũng chẳng bao giờ biết đượccâu trả lời đâu ... nhưng ít ra bây giờ em cũng đã có đủ can đảm để đối diện vớichính mình rồi.



Nhìn anh bước đi và ngửa mặt lên trời cho nước mắtchảy ngược vào lòng nhé anh ... EM ĐÃ BUÔNG TAY RỒI ĐÓ, ANH ĐI ĐI...



Mình đã từng yêu nhau. Một thời sánh bước bênnhau, những tưởng chững sẽ là vĩnh cửu và không gì có thể chia cắt được, thế mà... Những lời hứa hẹn chỉ như gió thoáng bay ... Những lời yêu thương chỉ còn lạilà dĩ vãng. Tất cả chỉ là kỉ niệm, rồi buồn rồi hận thế nào thì cũng là CHIA LY...



Hãy sống thật tốt và hứa với em là sẽ không đượclàm bất kì người con gái nào phải rơi nước mắt như em. Hứa với em là anh sẽ đủmạnh mẽ để vượt qua tất cả mọi chuyện và không gục ngã.



Tạm biệt anh nhé, người mà đối với em: bạn –không phải, người yêu- cũng không, người dưng – lại càng không… Chỉ đơn giản: anh– người em yêu hơn cả bản thân mình. Chúc anh hạnh phúc !!!





Tôi ra đi trongnước mắt của mọi người, nhóm bạn của tôi,bà ngoại, em trai, thày Dụ nhưng khôngcó anh, anh không biết… tôi nhò Hà gửi lá thư của tôi tới anh, mỉm cười rồi bướcđi..tôi đa ra đi như thế, cuốc sống mói đang chờ đón tôi…

..hãy nhớ Đọc truyện teen chấm xtgem chấm com và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..Hôm nay tôi quay trở lại VN sau bảy năm, bảy năm nói dài không phải dài ngắn cũng không ngắn, nhưng nó đủ để con người ta trưởng thành và thay đổi, tôi cũng thế, 23 tuổi, già dặn và chín chắn hơn, không còn xốc nổi và cạn nghĩ như trước nữa, tôi bậy giờ cũng đã có dịa vị và bằng cấp, với tấm bằng thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh tôi hoàn toàn có chổ đứng trong xã hội..

Kéo hành lí dọc đường băng rồi ra khỏi sân bay, tôi bắt một chiếc taxi trở về nhà bà ngoại… đừng phố sài sòn nhộn nhip6 hẳn lên, xe cộ nhiều và những hàng quán cũng nhiều, xe chạy vào hẻm, chiếc cổng sắt với hàng hoa giấy quen thuộc hiện ra trước mắt, bảy năm rôi chẳng có gì thay đổi…

Ngoại tôi đang chăm cây ngoài sân, tôi chạy tới ôm bà từ phía sau..

- bà ơi con về rồi

bà quay lại nhìn tôi, bà đã già đi nhiều, những nếp nhăn năm tháng ngày càng nhiều, tóc bạc cũng nhiều hơn

- tổ cha mày, bây giờ mới chịu về hả con?

- Con xin lỗi, con bận quá, bây giờ mới học xong bà à

- Thôi vô nhà đi, bà dọn cơm cho ăn, thằng Nghĩa sắp đi học về rồi đó!

- Dạ!

Tôi ngoan ngoãn theo bà vào nhà, tắm rữa rồi xuống nhà, một bữa cơm gia đình thật tươm tất, lâu rồi tôi chưa có cảm giác như vậy chưa bao giờ có một bữa ăn tươm tất như thế này..

- chào bà con đi học về!

tiếng em tôi ngoài cửa vọng vào bếp

- ừ, rửa tay đi rồi ra ăn cơm, chị hai mày về rôi đó!

- Chị hai hả?

Em tôi chạy ùa vào nhà bếp, nó bậy giờ đã 17 tưởi rồi, đã cao hơn cả tôi rồi, và đẹp trai ra hẳn…

- chị hai, em nhớ chị quá!- nó ôm chặt lấy tôi, bất giác nước mắt tôi lại chảy ra, bảy năm rồi nhỉ? Bảy năm rồi tôi mới được gặp lại người thân của mình…

- coi kia, lớn hết rồi, khóc lóc gì nữa, Nghĩa vào rữa tay rồi ăn cơm con…

- dạ

…..

- con về có dự định gì chưa Nghi?

- Chắc con nghỉ mấy ngày rồi sẽ xin đi làm

- Chị hai báo với chị Hà, chị Linh là chị về chưa?

- Chưa, tí chị gọi

- Mấy chỉ hay tới đây chơi lắm…

- ừ chị biết rồi, mau ăn lẹ đi!

….

Buổi chiều hoàng hôn thật đẹp, tôi thong thả dạo bước trên những con đường gần nhà…lâu rồi tôi chưa thư thả như thế…nhớ những lúc trước tôi hay cùng với nhóm bạn tụ tập ở những quán cóc, cùng đi dạo trên những con đường thế này, bây giờ thật muốn sống lại những ngày tháng của bảy năm trước… lựa một chiếc ghế đá sạch sẽ, ngồi xuống nhìn đường phố, trời xẩm tối, sài gòn đã bắt đầu lên đèn rồi…

… café Cát Đằng

7 năm rồi, nó vẫn như vậy, vẫn còn sao? Tôi ngồi vào chiếc bàn quen thuộc khi xưa, đợi lũ bạn cũ. Lúc chiều tôi đã liên lạc với Hà nó mửng như điên khi biết tôi về, con nhỏ vẫn nhí nhảnh như ngày nào

- con quỷ cuối cùng mày cũng bò về rồi hả?- từ ngoài xa tôi đã nghe được tiếng con Linh, chanh chua quá

- mất hình tượng quá Linh tiểu thư!- tôi trêu

-Nghi ơi!huhu, mày về rồi, cuối cùng cũng về rồi- con Hà chạy vội lại ôm tôi

- thôi tởm quá Hà ơi- con Khoa kéo Hà ra khỏi tôi

- chào tụi mày, lâu quá rồi- tôi mỉm cười chào lại

- thôi đi mày, đi dã rồi giờ dở giọng đó hả?- con Hồng trách- quà tụi tao đâu?

- tao chính là quà nè!haha

….

- Có dự định gì chưa mày?- Linh nghiêm túc hỏi

- Chưa biết nữa, Linh tiểu thư có cao kiến gì chăng?

- Tiểu thư ta không dám cho rằng đây là cao kiến, nhưng các hạ cứ thử tới T&L làm thư thế nào!

- Thôi thôi, đóng phim tàu hả?- con khoa chen ngang

- Sao lại là T&L?

- Mày đừng xem thường nha, tuy chỉ là chi nhánh con thôi, nhung mới 2 năm nó phát triển rất nhanh có thể so sánh với mấy công ty lớn của thành phố rồi đó- Hà nói thêm

- Vậy để tao suy nghĩ! Tụi mày dạo này thế nào thế nào?

- Tụi tao sắp tốt nghiệp rồi, hết năm nay là ra trường , vẫn thua mày một năm- Khoa chán nản

- Còn…tình duyên?hihi- tôi cười nham nhở

- Có gì mà hỏi?- con Hà lên tiếng

- Không có thiệt hả?mày nói vậy không sợ anh Bi của mày buồn sao?- Linh chọc

- Cái gì?Bi? Bi đen đó hả?- tôi ngạc nhiên

- ừ, có đó rồi sao đâu phải mình tao!



Tôi đứng trước một tòa nhà cao tầng mà thầm ngưỡng mộ, đó là trụ sở chi nhánh T&L, thật lớn, Hà quả thật không khoa trương chút nào..

- cô muốn làm trưởng phòng maketing?-giám đốc nhân sự hỏi tôi

- vâng, tôi nghĩ tôi hoàn toàn có khả năng- tôi chậm rãi nói

- cô rất có tài,hồ sơ của cô cứ để đây, chúng tôi sẽ xem xét, chúng tôi sẽ liên lạc với cô trong thời gian sớm nhất!

- chào anh!- tôi mỉm cười vui vẻ



- alo?

- Xin hỏi có phải là cô Nguyễn Vũ Tịnh Nghi không ạ?

- Vâng, là tôi

- Chào cố, chúng tôi là công ti T&L, hồ sơ của cô đã được tổng giám đốc xét duyệt, ngày mai cô có thể tới đi làm!

...bạn đang đọc truyện tại Yeugiaitri.mobi chúc các bạn vui vẻ...

Tôi đứng trước một tòa nhà cao tầng mà thầm ngưỡng mộ, đó là trụ sở chi nhánh T&L, thật lớn, Hà quả thật không khoa trương chút nào..

- cô muốn làm trưởng phòng maketing?-giám đốc nhân sự hỏi tôi

- vâng, tôi nghĩ tôi hoàn toàn có khả năng- tôi chậm rãi nói

- cô rất có tài,hồ sơ của cô cứ để đây, chúng tôi sẽ xem xét, chúng tôi sẽ liên lạc với cô trong thời gian sớm nhất!

- chào anh!- tôi mỉm cười vui vẻ



- alo?

- Xin hỏi có phải là cô Nguyễn Vũ Tịnh Nghi không ạ?

- Vâng, là tôi

- Chào cố, chúng tôi là công ti T&L, hồ sơ của cô đã được tổng giám đốc xét duyệt, ngày mai cô có thể tới đi làm!

- tôi biết rồi, hẹn gặp lại…

… buổi chiều tôi cùng Hà đi shopping, mua một vài bộ quàn áo công sở, một bộ đầm dạ hội, mua cho thằng cu vài bộ quần áo, mua cho ba ngoại một khúc vải may áo dài và một cái khăn choàng, một cái váy tặng Hà nhân dịp sinh nhật…

- mệt quá, mua thật nhiều, bậy giờ mày thật nhiều tiền nha!- Hà cảm thán

- hihi, phải chịu khó đầu tư cho công việc chứ!

- Nhớ lại hồi đó chỉ có một lần được mua sắm thả ga thế này!

Khuôn mặt tôi buồn hẳn,đúng thế hồi đó chúng tôi cũng đã một lần shopping thả ga như thế vì lúc ấy có anh, còn là bạn gái của anh.Anh, lâu rồi không gặp, không biết anh thế nào, tôi cứ tưởng đi xa, cách xa anh sẽ có thể dễ dàng quên anh, nhưng không phải thế, cang xa lại càng nhớ, mỗi đêm phải nhìn hình anh,nắm chặt sợi dây chuyền mới có thể ngủ yên giấc…vậy mà đã bảy năm rồi,đã lâu như vậy rồi sao? Anh chắc hẳn bây giờ anh đã hạnh phúc với Kiều rồi…

- mày vẫn còn yêu anh ấy chứ?-

- tao…yêu, tao chưa bao giờ quên được- tôi mỉm cười cay đắng

- năm đó mày ra đi, không phải chỉ có một lí do đó phải không?

- Mày biết không? Nắm đó trước lúc ba mẹ tao gặp chuyện, mẹ anh ấy đã đến tìm tao, nói tao cản trở tiền đồ con bàn ấy, muốn tao ra đi, còn hứa sẽ lo lắng cho tao để tao đi Mĩ học, tao đã can đảm nói với bà ấy rằng tao yêu anh ấy, sẽ vĩnh viễn không bao giờ buông tay…nhưng khi tao suy sụp nhất, cô đơn nhất, cần anh ấy nhất thì anh ấy lại ở bên người con gái khác, mày nói tao phải làm sao?- tôi ngập ngừng kể lại, đau khổ đến tột cùng cũng có thể trút được một phần…

- Mày biết không anh ấy rất yêu mày, tao cứ tưởng mày sẽ nói với anh ấy mày đi Mĩ, nhưng tao thật không ngờ… lúc mày đi anh ấy đã rất đau khổ,a nh ấy cứ như người điên, suốt mấy ngày liền cứ tự nhột mình trong phòng không ăn không uống, tao thật không thể tưởng tượng được, một người lạnh lùng ít nói như anh ấy lại có thể khóc bi thương như thế, anh ấy cứ nắm chặt lá thư của mày… không biết bao lâu anh ấy mới có thể bình tĩnh lại, làm một người bình thường như trước kia! Tại sao cứ phải làm khổ nhau như thế?...

- Đừng nói nữa, đã không còn quan trọng nữa rồi, mỗi người dã có cuộc sống riêng cũa mình…

- Thật không nói nổi mày!!!



Tôi lại một lần nữa nắm chặt mặt dây chuyền, đến cuối cùng cũng không thể quên, chắc cả đời cũng không thể quên…



Tôi mặc một bộ đồ công sở màu đen, bước đi dầy tự tin và vững chắc

- xin chào, tôi là Nguyễn Vũ Tịnh Nghi

- chào cô, chúng tôi có một vấn đề nhỏ. Chuyện là vị trí trưởng phòng maketing đã chọn được người thích hợp mà… tổng giám đốc còn thiếu một trợ lí, chẳng hay cô có hứng thú?

- Trợ lí tổng giám đốc?

- Đúng vậy…xét về lương và chức vụ không hề thua kém chức trưởng phòng maketing

- Được rồi, tôi chấp nhận

- Vậy được rồi, cô làm luôn hôm nay chứ?

- Vâng!

- vậy mới cô theo tôi, văn phòng tổng giám đốc nằm riêng biệt ở lầu 9...

… tôi theo chân giám đốc nhân sự đến văn phòng tổng giám đốc, nói là văn phòng nhưng nó cứ như một căn hộ, không thiếu một thứ gì…

- vào đi

- thưa tổng giám đốc cô ấy đã đến!

- được rôi, anh ra ngoài di

giọng nói này thật quen, tôi ngước lên nhìn, Bi Đen? Anh ấy làm việc ở đây sao? bảy năm này cũng có nhiều chuyện buồn cười thật từ một tên giang hồ bậy giờ lại có thể làm nhân viên văn phòng sao?

- lâu quá không gặp em!

- Chào anh, lâu quá không gặp anh, anh làm việc ở đây?

- ừ, là trợ lí đặc biệt của tổng giám đốc!

- thay đổi nhiều quá!

- Em cũng vậy!

- Tổng giám đốc? vậy tổng giám đốc đâu?

- Anh ấy đang họp, cũng sắp xong rồi, em ngồi đợi anh đi trước, có dịp sẽ nói chuyện nhiều hơn…

- Vâng, chào anh

Tôi ngây ngốc ngồi nhìn cánh cửa lớn đóng lại, Bi đen làm ở đây, hèn gì Linh, Hà lại kêu tôi vào đây làm, có chổ quen biết cũng tốt… một lúc sau cánh cửa lại một lần nữa mở ra, tôi cúi đầu nhìn đôi giày da mày đen trước mắt…

- tại sao cúi đầu?

giọng nói này, giọng nói này có phải hằng đêm tôi vẫn nghe thấy trong mơ không, tôi ngước lên nhìn, là anh, chính là anh, người tôi yêu nhất đời, người mà tôi vẫn hằng đêm mơ thấy, người mà suốt cuộc đời này cũng không thể quên được..

- anh…?

- Không ngờ phải không?

- Không có gì là không ngờ, đây là số phận của anh, tổng giám đốc!

- Em lạnh lùng như thế sao?

- Chúng ta bây giờ chỉ là quan hệ công việc mà thôi!

- Thật vậy?- anh vừa nói, vừa cười tà mị, dần dần ép tôi vào tường- em có biết là tôi đã đau khổ thế nào khi em bỏ đi không, có biết thế nào là sống không bằng chết không?có biết bay năm nay tôi sống thế nào không?

- Đừng nói nữa, xin anh đừng nói nữa- tôi bật khóc, hai tay bit chặt tay, anh đâu biết tôi cũng đã đau khổ như thế…

- Đừng khóc, tôi không muốn thấy em khóc

Anh dịu dàng, ôn như lau nước mắt cho tôi, ôm tôi vào lòng, lau lắm rồi không được ngữi thấy mùi hương quen thuộc này, nhưng lại nghĩ đến anh cùng Kiều thì trái tim tôi lại đau nhói, vội đẩy anh ra…

- tổng giám đốc…

- đừng gọi anh như vậy! anh không muốn em xa cách như thế!

- Chúng ta chỉ có quan hệ này…

- Không phải, anh nói cho em biết, 7 năm trước chúng ta chưa chia tay, bây giờ lại càng không, chúng ta sẽ không bao giờ kết thúc, em vĩnh viễn đừng hòng thoát khỏi anh

- anh đừng ích kỉ như vậy được không? Chúng ta không thể nào, anh đã có gia đình, tôi cũng có cuộc sống mới của tôi.

- Ai nói với em, tôi có gia đình?

- Không phải sao?- tôi nghi hoặc

- Bảy năm qua cái gì anh cũng làm theo lời em, chỉ không thể yêu người khác ngoài em, cho dù em không trở về anh cũng không thể- đôi mắt anh thâm tình nhìn tôi, tim tôi như muốn tan chảy ra,anh quả thật có mị lực rất lớn – lần em gọi điện thoại cho anh, lúc đó anh Kiều đang ở nhà với ba mẹ anh, anh đi tắm nên cô ấy nhận điện thoại, anh không làm gì có lỗi với em, nhưng em thật sự rất tàn nhẫn với anh, em biết anh không thể thiếu em, em lại chọn cách rời đi để trừng phạt anh, như vậy có phải rất tàn nhẩn không?

- Em..em xin lỗi

- Chỉ xin lỗi như vậy thôi sao?

- Chứ anh muốn sao nữa?

Anh chỉ ngón tay vào môi – hôn một cái

- không ngờ bảy năm sau anh lại làm ra bộ mặt này nha!

- Có hôn không?

Tôi ngại ngùng hôn phớt qua môi anh

- được chưa?

- Cái này là hôn sao? Như vậy mới là hôn! – anh vòng tay ôm eo tôi, môi hôn sâu, thật ngọt ngào, chắc sẽ không ngừng lại nếu như không có sự làm phiền của Bi



- phúc…à,hai người cứ tiếp tục đi, tí tôi quay lại

- mất hứng quá, chuyện gì vậy?- tay anh vẫn ôm tôi bày ra vẻ mặt dày nham nhở, còn tôi thì đỏ mặt chỉ tiếc không có chổ nào chui

- đây là hợp đồng với bên KL, còn nữa, tiệc tối nay tôi đãi ở Cát Đằng, 7h

Trang: « Trước 156[7]86 Tiếp
Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện bạn trai tôi là đại ca giang hồ
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Truyện Teen Kiều thê của tôi
Chị ơi, ngày mai đợi anh đi học nhé
Em gái và chiếc điện thoại
Truyện Ma Dài Thung Lũng Ma
Truyện Teen Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi
Truyện Teen Chờ Ngày Mưa Rơi
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Truyện Teen Vợ à thua em rồi
Truyện ngắn - Tình yêu học trò
Truyện Teen Chuyện Tình Online
1234...131415»
Trang chủ
Tác giả: Luân Trần Google+
U-ON - 649