Đến hồi chuyển qua rượu thì bắt đầu mấy bố còn lại với con nhỏ thư ký cũng bắt đầu bị dội rồi... chắc chịu ko nổi sức ép của Hoa Kỳ... chỉ còn tui với ổng cù cưa với nhau... mà công nhân đô ông trâu bò thật... phải kêu là SÚc vật lên làm người luôn ấy... uống mãi mà ko biết xỉn là gì
2 thầy trò cứ vậy mà cù cưa đàm đạo về chuyện công việc... đến 1 hồi bay luôn chai rượu thì ổng rủ mình lên sài gòn đi bar ko ?
Tui mới từ chối khéo, kêu còn phải về nhà làm công chuyện! nói thât chứ uống đến cỡ này quả thật cũng tê tê lắm rồi..vô bar nhạc nó giựt cho mà ói hết ra à... Rồi bữa tiệc cũng đến hồi giải tán... tui mới gọi đến tổng đài taxi cho 1 xe qua bên cty tui đón tui về Biên Hòa... chứ ăn nhậu vầy sức đâu mà cầm lái nổi... lạng quạng lại gặp ông bà tổ tiên sớm ko chừng
ngồi phòng bảo vệ ngóng taxi đến tranh thủ chém gió với mấy bác bảo vệ
hỏi thăm lương thương thế nào... tết nhất thì sao... nghe mấy ổng kệ ngẫm lại cái nghê bảo vệ cũng phũ lắm... Tết nhất người người nhà nhà đoàn tụ, kẻ về quê, về với mái ấm gia đình, tổ tiên để thụ hưởng cái ngày lễ cổ truyền thì 1 bộ phận lớn những người làm bảo vệ lại phải chấp nhận từ bỏ để hoàn thành nhiệm vụ ở cơ quan... ngẫm lại cũng mất mát lớn
nói chuyện một hồi thì xe taxi cũng đến... lao vào xe chỉ kịp kêu... anh chở hộ tui về Biên Hòa ngã từ Vũng tàu rồi... đến... .thả tui ở đó được rồi...
Rồi xe lăn bánh... tui cũng chìm vào cơn ngủ lúc nào chả hay..đến 1 hồi sau bác tài đánh thức tui dậy : ANh ơi đến khúc này rồi đi tiếp khúc nào...
Giờ cũng bắt đầu tỉnh tỉnh đc tí... thì mới nhận ra...
Mẹ ơi... ủa anh Hưng đó hả
anh taxi mới quay đầu qua tui :giật mình nói : trời... ủa cậu đó hả...
Má sao lại cứ trùng hợp ngẫu nhiên thế này... Mà anh lái ở Biên Hòa làm gì mò qua bình dương thế
- Thì tui chở khách qua bên Thủ Dầu Một... tiện đường về thì tổng đài báo có khách nên tui thấy gần nên nhận chở về luôn... Thì ra cậu làm công ty này đó hả
- Dạ anh
- Nhìn cậu trí thức vậy, ko ngờ mấy trò đánh đấm cũng ngon quá hen, cũng may hôm đó có cậu ấy chứ!
- Hì có gì đâu anh ( nghe đến từ hôm đó, anh Hưng lại làm tui nhớ tới cô bé tên Nhi ) lập tức tui hỏi
Ủa bé Nhi dạo này sao rồi anh
- à nó vẫn vậy... mà dạo này có vẻ lầy hơn trước..ăn nhiều riết hà...
à thôi tới nhà rồi kìa... lần trước cậu đưa dư gần 400k... thôi lần này ko lấy tiền nhé
- Uầy đâu có được anh , xăng cộ giờ đâu có rẻ... anh còn phải nuôi vợ con chứ em có mình có lo gì đâu...
- Ừ vậy thôi cũng đc , chú đá anh cái số đt, bữa nào anh em ta giao lưu vài chài... nhớ là kèo này tui bao đó nhá
- Dạ... số của em đây 0909xxxxxx
Rồi chào tạm biệt anh Hưng lết vào nhà...
Sáng hôm sau... đang thiu thiu ngủ...
Bỗng tin nhắn đt vang lên... Mẹ nó chứ, ghét nhất đang ngủ bị ai làm phiền ấy T_T... mở tin nhắn lên đọc smm ( lâu quá rồi ko nhớ rõ toàn bộ đại loại là)
"Cho em hỏi đây có phải số điện thoại của cái ông tối đêm noel mượn điện thoại của tui gọi taxi ko? lâu quá ko gặp quên tui luôn rồi hả ông tướng, rảnh không tối này nhậu.."
Chap 7:
Nhận được tin nhắn…thì cũng nghĩ Nhi nhắn cho mình rồi ….Khó hiểu cái bặt tin gần cả tháng trời tự dưng em nó có số mình….với lại cũng từng kể chuyện này cho mấy thằng ở xóm nghe lúc nhậu….lại sợ bọn nó lại ghẹo mình nữa.Nên mới nhắn lại
- Nhầm người rồi bạn ơi - Xem thử em nó phản ứng ra sao
- Nhầm gì mà nhầm cha nội, anh Hưng cho em số anh mà ko tin hả …đợi đi
Vừa đọc xong tin nhắn thì thấy số đt đó gọi tới rồi…. - Bắt máy trong tâm trạng zui zui :”>
- Alo, em là Nhi nè …….tin em chưa
- Ờ rồi rồi
- Gớm, cứ y như mấy đi cướp nhà băng về hay sao mà cẩn thẩn thấy ơn lun – em nguýt dài 1 câu
Giờ mới để ý đêm qua về, có cho anh Hưng số của mình, chắc vì cũng tê tê hwa nên hôm nay chả nhớ cái sất gì.
- Đâu có đâu gái, tướng tá anh mà cướp cái nỗi gì, mà tự nhiên hứng rủ anh đi nhậu ta, có nhậu được ko đó gái
- Xiiiiiiiii – giọng bao đanh đá, chắc anh chưa nhậu với gái miền tây bao giờ phải hôm ?
- Ờ chưa – tui xạo ke chứ cũng biết mấy em miền tây uống cũng kinh lắm ấy ko phải chuyện đùa đâu…ví dụ điển hình là con bé kế toán cty tui
- Ủa thế tối nay em ko đi….làm hả - Tui vừa hỏi và 1 phần dò xét xem em nó có còn làm nghề đó nữa ko ….
- Thoải mái đi anh, thích thì em làm, ko thích thì em nghỉ đừng quan tâm
Vậy là em nó vẫn còn làm ….
Tôi thở dài 1 tiếng rõ to …..tự nhiên lấy thấy hơi buồn buồn chửng hửng chuyện gì đó
- Gì mà thở ngắn than dài dữ zậy anh V
- à ko, sáng mới ngủ dậy….vẫn còn dư âm nên ngáp đó mà …..
- Ừa thôi anh ngủ tiếp đi…có gì tối em gọi
- Tui cũng lật đật dậy đánh răng rửa mặt ….hôm nay ko phải đi làm …với lại có thú vui tao nhã là đi câu cá nữa….phần đam mê, phần giết thời gian….tại thiệt sự cũng ngóng tối nay đc gặp em nó nữa
Sở dĩ tui có thói quen câu cá cũng là do ngày xưa tính tui nóng lắm …được thằng anh, ổng chỉ : kêu mày đi câu cá đi …cái tính kiên nhẫn trong lúc chờ con cá nó đớp nó giúp bản tính mày thay đổi nhiều lắm….
Thế là tui cũng tập tành thử ….được 1, 2 buổi thấy cũng có lý…Nhưng riết vậy chắc tự kỷ mất…cứ ngồi im im cả buổi trời….mà tính tui lại ko thích đi câu chung với thằng nào cả…nên hôm sau lại nghĩ ra cái chiêu mới là tải nhạc Trịnh công sơn vô Đt …rồi vừa đi câu vừa nghe…Vừa suy nghĩ chiêm nghiệm về nhạc Trịnh….
Nói chung là khá hiệu quả…ngoài việc nghe nhạc Trịnh... …luyện tập cái chữ nhẫn trong tâm …tui còn chiêm nghiệm ra nhiều thứ bâng quơ về đời lắm….Nói chung các bác có máu nóng nên thử trải nghiệm thú vui này …..thú vị phết…..
Loay hoay cả buổi trời ….Mr.Time cũng chịu lết đến chiều….ăn vội chén cơm cho chắc bụng…( tính tui hễ bắt đầu nhậu là cũng phải làm trước 1 chén dằn bụng cái đã..rồi úông gì thì uống) …..
Ko hiểu sao cả buổi chiều hôm đó tui cứ hóng cái điện thoại…chờ em nó gọi...
Vật vờ hết xem tin tức lại bật nghe nhạc trịnh….rồi nhảy sang PC chơi game mini…mãi đến 8h tối thì điện thoại của tui mới chợt reo và tên bé Nhi cũng hiển thị….
Vội vàng chụp cái điện thoại ….
và Alo…Nhi đó hả cưng !!!!!!!!!
Chap 8:
Vật vờ hết xem tin tức lại bật nghe nhạc trịnh….rồi nhảy sang PC chơi game mini…mãi đến 8h tối thì điện thoại của tui mới chợt reo và tên bé Nhi cũng hiển thị….
Vội vàng chụp cái điện thoại ….
và Alo…Nhi đó hả cưng !!!!!!!!!
- Dạ, em đây
- Ờ có gì ko em ? – Tui giả đò vậy thôi chứ thực ra biết mục đích em gọi mà
- Ờ thì sáng em có nói tối đi nhậu mà!
- Ờ ha….hên em gọi, ko là anh quên mất – đóng kịch coi bộ cũng ổn
- Giờ anh đang ở đâu đấy, ghé qua phòng trọ em đi
- Anh có biết em trọ ở đâu đâu, có bữa nghe nói em ở trong ga thì phải
- Dạ …hay anh ra đầu đường đứng đợi em đi…đối diện công viên biên hùng á, có mấy quán chè thái đó …có gì đứng đó, tới nơi thì gọi em đi bộ ra …
- Ok gái
Khoát lên mình với bộ cánh, áo thun với quần jeans giản dị…xỏ thêm đôi Doctor 2007 vào….phong cách ăn mặc của tui là thế đó các bác…đơn giản vậy thôi @@!
Vừa chạy đến biên hùng là thấy em đứng bên đường đứng đợi rồi ….
Hôm nay em chơi đôi giày cao gót …mặc cái váy đen ngắn…da đã trắng trẻo rồi mà còn chơi vậy….thiệt là …… - Bắt đầu suy nghĩ đen tối rồi
thình lình tấp qua 1 cách bất ngờ trước mặt em nó rồi nói : Xe ôm ko chị gái ! đi đâu em chở cho, lấy giá hữu nghị ^_^!
- Trời ! làm người ta hết hồn ông tướng, hôm nay đổi nghề xe ôm luôn ha…
- Thì sa cơ lỡ thời …bần cùng sinh đạo tặc thôi – tui ghẹo
- Vậy xe ôm có đc ôm bác tài ko ?
- Ôm thì thêm tiền bo chứ có gì đâu em gái – 1 câu nói đùa lại tuôn ra
- Tùy lòng hảo tâm của quý khách
- Nói đó nha ! rồi em nhảy lên xe tui, ôm sát rạt
Đi đâu bây giờ má 2 – tui hỏi
- Đi ăn hột vịt lộn Thu Hà đi ….
Rồi …tuân lệnh người đẹp
kể 1 chút về hột vịt lộn Thu Hà cho các bác nghe …ở biên Hòa hễ nói đến món này ăn ở đâu thì ai cũng kêu : Vịt lộn Thu Hà ở ngã 3 thành... Địa điểm cũng dễ tìm lắm ….các bác chỉ cần mò đến Bùng Binh công viên Biên Hùng rồi quẹo phải theo hướng công viên Biên Hùng..đi 1 xíu là có cái ngã 3…đến đó là mấy biển hiệu Hột Vịt Lộn Thu Hà nó hiện ra liền…Vịt lộn ở đây đc nổi tiếng cũng là nhờ 1 phần chủ tiệm họ rất kỹ càng trong khâu chọn từng quả trứng…rất vừa vặn... ko già cũng ko có quá non choẹt, phần rau dăm cũng đc chọn lựa cắt tỉa kỹ càng …tươi tốt…Trứng được luộc với nước dừa..nên khi đập quả trứng ra thì húp cái nước nó chất lượng lắm các bạn…phần muối tiêu cũng là 1 điểm đặc trưng của quán…
Thời đó trứng vịt lộn ở mấy quán cóc đã 2 ngàn 1 trứng rồi nhưng ở đó họ bán 4 ngàn 1 trứng vậy mà vẫn đông khách nghìn nghịt…giờ ko bít giá cả và chất lượng nó còn như trước không …tại cũng ko ghé lại quán nữa
thôi tả vậy thôi mắc công các bác nhà ta vật ra 1 đống lại mệt :”>
Đến quán …khách ra vô cũng rôm rả …ngồi chen ra cả vỉa hè mà ăn
Kiếm 1 cái bàn nào còn trống tui với em nó tranh thủ an vị
Em nó hô to : má ơi …cho con…6 trứng nhaaaaaa
Mẹ ơi…dạo đầu gì mà làm tới tấp vậy má – tui chửng hửng khi nghe em nó gọi
Rồi em quay qua tui cười hì : em đang đói, chiều giờ có gì vào bụng đâu
Tui nói đùa : Thế mà có ai kia nói rủ tui đi ăn nhậu mới ghê…..ko biết có ai đó ngại khi nói vậy ko ta :-
Em nó táp lại : thì giờ là ăn trước….sau đó đến màn nhậu ….
Trứng cũng đc mang tới …2 đứa hì hùi đập trứng rồi ăn…mà tui cũng ăn đc 2 trái đã nã thở rồi….nhường cho em nó ăn…ngồi nhìn em nó ăn mà dễ thương quá chừng…cái môi chũm chím ăn thấy dễ thương quá chừng…..nhìn là mún cắn... mà nghĩ lại ko dám
Thấy mình bắt đầu suy nghĩ đen tối rồi T_T thôi gọi nước ra uống cho đỡ vật…gọi chị gái lấy 2 chai Coca ra tráng miệng………
Công nhận là cái bọn con gái thua gì thì thua chứ cái khoản ăn vặt tui dám cá bọn đàn ông chúng ta đếch bao giờ chơi lại bọn nó đâu…Đang ăn vịt lộn em nó hỏi, anh biết chỗ nào bán bánh tráng Tây Ninh ko ?
Rồi hiểu luôn ! , thiệt tui cũng bó tay với bà nội này …ăn phát khiếp
Mặt tui bắt đầu nhăn nhó
Em nó thấy mặt tui vậy cũng vội chen lời…Thì đã nói tí nữa có phần nhậu mà …yên tâm đi gái
Trời….em nó còn ghẹo tụi là gái nữa chứ ….Đang quê chả biết lấy giờ chống đỡ…tui liền gọi chị phụ việc của quán
- Chị ơi ra đây em bảo cái này nè – chị ấy lật đật tiến đến
Tui ra vẻ quan trọng thì thầm vào tai chị - Bé Nhi thấy vậy cũng tò mò lóng tai nghe mặc dù vẫn tay và miệng vẫn đều đều ăn…
Tui nói : “ Chị cho em cái hậu quả “
Chị phụ quán bắt đầu nghệt người ra : cái gì anh, hậu quả là cái gì, quán tui hổng có bán
Ủa ko có hậu quả hả chị …vậy 2 đứa em về đó nhà
Bé Nhi nãy giờ nghe đc…cũng ngồ ngộ ra vẻ hiểu…rồi cười phá lên :
Hihihi …anh chọc chị đó…ý ảnh kêu cho cái hậu quả là tính tiền đó chị ….
Rồi chị phụ quản thầm hiểu ra….rồi lại cười…: thiệt tình cái cậu này…đợi xíu nha em
Tính tiền xong xuôi tiếp tục chạy xe tiếp…ai người ngoài nhìn vô, đều thấy tui với em như cặp tình nhân ấy…ôm nhau sát rạt…trò chuyện rôm rả trên cả đoạn đường đi…cứ y như đường này là do tụi tui mua ấy chẳng coi trời đất ra gì hết…La hét òm xòm khắp phố..Nhưng mà toàn chuyện linh tinh …cho liên can gì tới những điều tui và các bác nhà ta muốn tìm hiểu về em…..Tui nghĩ cũng kệ…ráng tìm cách…chưa đến thời điểm…
Tui mới quay đầu lại hỏi em : muốn ăn bánh tráng Tây Ninh phải hôm ? Dạ., hình như bờ kè có bán…để anh chạy lên đó thử xem sao ?
Rồi cũng may là trí nhớ của tui đúng…tấp vô
Cho em 2 bịch đi anh – em nó vội gọi
Anh đâu có ăn, gọi cho anh làm chi - Tôi phân trần
Thì ko ăn để em ăn – em nó hóng hách trả lời
Rồi tui quay qua hỏi, vậy giờ đi đâu
Đi nhậu – em nói
ở đâu – tui hỏi tiếp
Ờ thì anh biết quán cóc nào vỉa hè ko, em thích mới chỗ đó , chứ quán xá em ko thích, em khoái hít thở mùi bụi đường phố…hehe
Tui gãi đầu suy nghĩ – em bít ăn lòng nước, cút nướng ko, anh biết 1 quán?
Trời khoái khẩu của em luôn đó – em nó hí hửng
Thế là tui thẳng tiến quán cút nướng. trên đường em nó cứ vô tư ăn bánh tráng..đôi khi còn ghẹo tui nữa ….
Quán đó nó nằm bên tay phải trong con đường đi vô Sân Vận Động Đồng Nai ấy các bác…
Tấp vô quán …quán hơi chợ búa …toàn dân phụ hồ với cánh xe ôm nhậu ko à…tự dưng từ đâu lọt ra con bé tươi thế này làm cả quán xôn xao cả lên... Chắc tại thấy tui ăn mặc trí thức..đeo mắt kính nhìn như thư sinh - Với cái tướng tuy đô đô nhưng cũng chả cao ráo gì cho nên có mấy người ghẹo : qua đây ngồi nè gái …
Em nó đốp lại: Có quen không ?
Có bàn thì : con ai khéo đẻ dữ zậy trời... cười hô hố ha hả nói chung nhìn bựa lắm
Kệ tía tui !!!
Mà tui thì chả việc gì phải soắn…nói cách khác còn tự hào đằng khác
2 đứa ngồi giữa quán mà cha con nó soi làm tui cũng ngại ngại …Tui mới hỏi em : Cho em đi chợ đấy ! gọi món đi gái !
- Em gọi to : Chú ơi , cho con 1 đĩa lòng heo, 2 cái cẳng gà, 2 cái đùi, 2 cái cánh, 4 con cút …..với 1 ……….két bia Sài Gòn đỏ
Không biết các bác ra sao chứ khung cảnh khi đó như im bặt sau khi tiếng em nó hô….
Mấy bố bàn xung quanh thì há hốc mồm ra….còn phần tui thì chửng hửng….
Mẹ làm gì mà tới tấp vậy má…má nghĩ lại cái quyết định cho em nó đi chợ thiệt là sai lầm trầm trọng …..
Mấy đứa bàn bên cạnh nói khều quá : chơi dữ vậy em gái
Em nó đốp chan chát : Kệ tui …. - Rồi chề môi lườm bọn nó như sát thủ
Cái quán này khách nó đông lắm…nên cái việc bồi nó đến hầu tận nơi hỏi món hầu như ko có…muốn ăn cái gì cứ việc hô to lên đại loại như : Bố ơi …cho con 2 cái chân gà…lập tức người ta nướng xong cầm cái đồ gắp …gắp 2 cái chân gà rồi bỏ vào đĩa của khách nói chung là dã chiến lắm…
Tranh thủ tui cũng bắt đầu nói chuyện với em
Gái miền tây có khác hen …chơi cả két mới chịu
Tí nữa ko đủ sức chở em về là quê lắm đó nghen – em nó chọc
Ờ để rồi xem – tui nói giọng thách thử
Rồi bia bọt, đá, mồi màn dọn đủ …tui nhìn mà phát ngán…má nhiều quá sao chịu nổi trời !!!
Cụng ly bia..công nhận em nó uống nhanh thật..em nó uống bia chỉ cần nghiêng ly bia 1 cái là hết vèo ấy… Má gặp phải cao thủ rồi chăng, đời tui hiếm khi nào gục dưới bàn nhậu lắm mà nhất là lại con gái…Quả này sợ ko có ngày trở về rồi
Bắt đầu vừa ăn tui mới đi vào câu chuyện
Hôm nay có hứng sao mà rủ anh nhậu vậy Nhi ?
Hì …thì bữa trước gặp anh có lần mà ko có sdt…vô tình anh Hưng anh cho em số anh nên em gọi thôi…có gì bữa nay em trả ơn bữa đó cứu em luôn …hihi
- Trời có cái chuyện đó nhắc lại quài…
Trong đầu tui mới có gắng suy nghĩ nói chuyện làm sao mà để thẳng vào trọng tâm để tìm hiểu về bé Nhi nhưng vẫn chưa có cách…chắc chỉ còn chờ vào kế RƯợu vào lời ra thôi