watch sexy videos at nza-vids!
Wap hay
Truyện Tiểu Thư Giang Hồ
Truyện Tiểu Thư Giang Hồ
Xuống Cuối Trang
Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là

Truyện Tiểu Thư Giang Hồ

full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Sica trợn tròn mắt kinh ngạc, cô thật không thể tin nổi rằng Nấm ú kia lại là người ra tay ám hại hai vị giáo sư của trường
-Em không tin, có lẽ là hiểu lầm, hoặc là Fany unnie bị ... tới "ngày đó" nên mới thế thôi.. Chị ấy không phải là người xấu -SeoHuyn một mực khăng khăng bác bỏ những nhận định suốt từ nãy đến giờ SooYoung trình bày.
-Ưhm.. tớ cũng nghĩ thế, nãy giờ chỉ là cách nhìn từ phía SooYoung, chẳng phải ngay từ lúc tìm thấy chiếc lắc tay của Fany cậu đã một mực khẳng định rằng đó là Fany sao? -Hyo nhấp thêm ngụm Cacao nữa rồi tiếp tục nói
-Vả lại, trong nhóm Tiffany chưa từng đánh đàn em nào.. làm sao dám cầm dao giết người chứ?
-Haha! Không dám cầm dao mà dám dùng thuộc hạ làm bia tập phóng dao à? -Sunny bật cười.
-Cậu... biết...? -Hyo biến sắc
-Không chỉ Sunny mà tớ cũng đã biết trước. Trong chuyện này cậu và SeoHuyn là hai người đã bao che, bênh vực cho cậu ấy. -Soo nghiêm mặt
-Thôi đủ rồi! Tớ không tin Fany lại làm thế. Cậu ấy tuy có quậy phá, có đánh người nhưng tớ tin Fany không phải là tên khát máu như thế đâu, có lẽ là hiểu lầm. Mọi chuyện chấm dứt, tớ muốn ngủ!
Jessica nói xong, đứng dậy mở cửa về phòng, từng người cũng lần lượt rời khỏi đó.
Ngoài trời, cơn bão vẫn chưa có dấu hiệu chấm dứt, một tia sét rạch ngang chân trời, trong khoảnh khắc tia chớp lóe lên, một nụ cười khẽ nhếch trên môi cô gái tóc ướt, đang đứng tựa người vào thành cửa sổ trông xuống khuôn viên.
Đôi môi nhấp nháy. khi nhìn những bóng người lao đi hối hả trong sân khu kí túc xá dưới cơn mưa ào ạt.
" Cuộc chơi bắt đầu... "
---------
Chap 24 B.2
Những ngày sau đó, toàn WANGUI chìm trong lo lắng và sợ hãi, tuy mọi chuyện được giữ kín nhưng bọn học trò trong trường dường như đã cảm nhận được điều khác lạ, một mối nguy hiểm đang rình rập như con sói hoang chực chờ xông ra vồ lấy tất cả
Lại có thêm hai vị giáo sư bị sát hại, vẫn như trước, không nguy hiểm đến tính mạng vì chiêu thức ra tay thường lệch khỏi tử huyệt một khoảng rất ngắn.
Tập thể nhân viên trong trường vô cùng hoang mang, lo sợ cho chính bản thân mình khi đối tượng của tên sát nhân biến thái đó đều nhắm vào các giáo viên.
Trong lúc mọi chuyện bức bối, sự trở về kịp thời của Hiệu Trưởng Lee Hyori như một liều thuốc cải tử hoàn sinh, vị cứu tinh xuất hiện.
-----
...Phòng Hội Đồng...
Tất cả các giáo viên đều tập trung tề tựu trong cả căn phòng rộng lớn này, đầu bên kia, nơi chiếc ghế bọc da nằm ở vị trí cao nhất, Hyori chiễm chệ an tọa trên đó, đôi mắt sắc lẻm nhìn chằm chằm vào xấp hồ sơ trên bàn, mày khẽ châu lại.
Sau những nội dung cần phổ biến, đến vấn đề mọi người đang quan tâm nhất, HT Lee gỡ đôi kính ra khỏi sống mũi, đứng dậy đi loanh quanh phòng họp.
" Như mọi người đã biết, vụ án mạng ở trường ta hiện đang giữ bí mật tránh cho báo chí và bên cảnh sát biết sẽ ảnh hưởng đến uy tín của WANGUI.
Với tư cách là Hiệu Trưởng, tôi sẽ điều tra vụ án này, sẽ tìm ra tên sát nhân một cách nhanh chóng. Mong mọi người hãy an tâm làm việc.
Còn nữa, để tránh thêm bất kì trường hợp đáng tiếc nào xảy ra, tôi yêu cầu tập thể staff khi trời tối có việc ra ngoài nên đi thành từng nhóm, tránh những nơi vắng vẻ và trên người lúc nào cũng phải mang theo một thứ vũ khí phòng thân.
Về phần các học sinh, các giáo viên nên trấn an, xoa dịu các em. Không nên dọa dẫm hay tiết lộ tình trạng đang diễn ra.
Tôi sẽ bảo đảm an toàn cho tất cả học sinh, nếu không may có trường hợp không mong muốn nào xảy ra cho các em, tôi sẽ ra lệnh tạm đóng cửa WANGUI và trả các em về nhà. "
Tiếng "ỒH" vang lên vì luyến tiếc và lo lắng cho việc WANGUi sẽ tạm ngừng hoạt động. HT Lee gượng cười mang lại cặp kính
"Nhưng đó sẽ chỉ là cách cuối cùng, khi không còn cách giải quyết nào khác..
Buổi họp chấm dứt, mọi người có thể ra về.. TaeYeon, Yoona triệu tập nhóm PVG và HuynAh vào phòng HT gặp tôi một lát .. "
*****
...Knock... knock... knock....
-Mời vào!
Sau tiếng ra hiệu dõng dạc của Hyori, một nhóm người bước vào căn phòng sang trọng, ấm cúng sau khi khóa chặt cánh cửa sau lưng.
-Các em ngồi đi!
Nhóm người ngồi xuống bộ sofa giữa phòng.
-Tôi triệu tập các em đến đây là có chút việc, HuynAh, em đến đây tôi muốn nói riêng với em
HuynAh đứng dậy đi theo Hyori vào căn phòng khác bên trong phòng HT.
-Em nên bảo vệ cho Yuri cẩn thận hơn nhé. Chị nghĩ trong lúc chị đi vắng, Yuri đã thay chị giải quyết mọi chuyện, tên sát nhân đó có lẽ sẽ nhớ mặt và trả thù Yuri.
-Vâng, EM biết rồi ạ!
-Uhm. Em về được rồi. À unnie có việc nhờ em, lại đây..
-----
Sau khi HuynAh khuất sau cánh cửa, HT Lee đá mắt cho HuynAh ra hiệu.
-Tiffany, tôi có việc cần gặp cô, đi với tôi một chút được chứ?
-Ơh.
-Đi nào!
HuynAh không chờ nàng Nấm từ chối đã kéo tay lôi ra khỏi cửa.
Cánh cửa đóng lại, Hyori cầm xấp hồ sơ ngồi xuống, đạt lên trước mặt mình, vòng tay trước ngực cau mày.
-Các em, là những người đứng đầu những học sinh của WANGUI. Tôi nghĩ các em sẽ giúp được nhiều trong việc tìm ra thủ phạm.
-Sao ạ? -Trưởng nhóm ngạc nhiên
-Tên sát nhân là một học sinh, không phải là người ngoài, càng không phải là giáo viên trong trường. Theo những gì tôi nhận định thấy, thì có lẽ thủ phạm là nữ, vết dao không quá sâu, vết thương lại không gãy gọn như khi kẻ ra tay là nam và trên hết, nét mặt nạn nhân cho thấy họ bị đâm bất ngờ không kịp đề phòng.. Vả lại, mục tiêu chỉ toàn là giáo sư nam, thì có lẽ tên giết người hàng loạt ấy có mâu thuẫn với họ từ trước ...cũng có thể là một thành viên trong số các em.. người trong thời gian qua hay "chạm trán" với những nạn nhân nhất..
Câu nói đầy ẩn ý của Hyori đều khiến các cô gái rùng mình và hiểu ra người mà cô ám chỉ là ai, không xa lạ gì nếu như người đó là người đã được cô nhờ HuynAh tách ra khỏi cuộc họp kín này.
-Vậy bọn em sẽ làm được gì chứ ạ? -Sunny lo lắng
-Sử dụng tay chân, thuộc hạ của các em trong trường này để tìm kiếm tung tích. Từ thông tin tôi cung cấp, các em biết mình sẽ làm gì mà. Tôi đang có việc, nhóm các em có thể về ...
PVG và TaeYoong đứng dậy bước ra khỏi cửa, đột nhiên HT Lee gọi SooYoung ở lại
-Em cầm tập hồ sơ này về xem.. tôi nghĩ sẽ cung cấp cho các em những điều nên biết..
~****~
...Phòng 2122... 8h50 pm...
Jessica ngồi suy tư bên bàn học, trước mặt là một tờ giấy chi chít những cái tên, những dòng suy luận.
Câu nói ban sáng của HT Lee vẫn luôn vang vọng trong đầu cô kể từ lúc trở về. Trong thâm tâm Sica không tin Tiff là tên điên rồ khát máu kia, nhưng hình như đa số những gì Sica nhìn thấy đều chống lại lòng tin của cô.
Nguệch ngoạc nét bút lên những cái tên: KangIn, Won Sik, Ok Jin, Nae Joong, ánh mắt thẫn thờ nhìn chăm chăm vào đó..
Chợt Jessica mở trừng trừng mắt nhìn thứ vừa phát hiện ra, lắc mạnh đầu, dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa:
**
KangIn
Won Sik
Ok Jin
Nae Joong
**
Cô có nhìn nhầm hay không? Tại sao những chữ đầu của tên bốn nạn nhân đều ghép thành một âm vần mà không lúc nào Sica không nhớ đến: KWON.
Một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng, đầu óc ngập tràn nỗi lo lắng
" KWON - chẳng lẽ... mục tiêu ban đầu của hắn chính là Miss Kwon sao? Thì ra... những nạn nhân trước, chỉ là hình nhân thế mạng để hắn cảnh cáo.. người hắn muốn nhắm đến là ai...
Tại sao không phát hiện ra điều này sớm hơn chứ? Jessica - mày ngu ngốc thật...
Tối nay là tối thứ bảy... KangIn bị hại vào tối thứ bảy lúc cả nhóm đi xem phim về... Won Sik được phát hiện cũng trong tối cuối tuần....
Hôm nay... cũng là tối cuối tuần... OMG! Không đời nào!! Phải đi tìm Yuri... "
Jessica vội khoác chiếc áo Hoodie quanh người, vớ lấy điện thoại chạy ra khỏi phòng, lao vào dãy hành lang đen hun hút
" Lạy trời, Yuri không gặp chuyện gì... Làm ơn... Hết dãy hành lang này hãy cho tôi nhìn thấy Yuri.. Dù có bị phạt tỉa cây suốt đời, ăn sandwitch dưa leo mình cũng chấp nhận..
Đừng làm hại cô ấy... Không thể... "
Sica lao vào màn đên, sương đêm buông xuống ướt cả mái tóc vàng óng- niềm tự hào của cô - nhưng lúc này điều đó còn quan trọng không chứ? Miss Kwon quan trọng hơn rất nhiều..
Chạy như người điên loạn tìm kiếm khắp nơi, khuôn viên, sân bóng, cả khu kí túc xá giáo viên,.. đôi chân mõi nhừ, cả người đau nhức vì hoạt động quá sức cũng không làm suy giảm mong muốn được nhìn thấy gương mặt lãnh đạm của ai kia
Gục ngã xuống nền sỏi, cô khóc trong tuyệt vọng vì tức giận bản thân, giận mình quá vô tích sự, ngay cả người mà mình xem là quan trọng nhất đều không thể bảo vệ được..
Miss Kwon là gì với cô? Tại sao cô không lúc nào không quan tâm đến cô ấy đang làm gì? Nghĩ gì?
Viễn cảnh trong tương lai không có những lời mỉa mai, những thanh lolipop, những hơi ấm vô tình Sica cảm nhận được, những ánh mắt hờ hững nhưng chất chứa bên trong là nỗi đau và sự quan tâm đến cô... tất cả... mất tất cả những điều đó khiến cô đau đớn òa khóc.. và cô biết.. cảm giác của mình với cô gái kia.. không chỉ đơn giản như những gì cô luôn tự lừa dối bản thân...
Cô YÊU Miss Kwon...
Đúng.. Jessica Jung YÊU Miss Kwon...
Yêu một cô gái một cách tự nhiên như một lẽ thường tình..
Làm ơn, cho cô gặp lại cô ấy một lần nữa.. cô sẽ không chối bỏ tình cảm của mình.. sẽ khôn trêu chọc, nghịch phá cô ấy... sẽ luôn vâng lời... sẽ học hành thật tốt... sẽ làm mọi việc mà cô ấy muốn cô làm....
Tay đấm chặt xuống nền sỏi, cái đau buốt tận xương tủy, Sica biết đó không chỉ vì vết thương trên tay.. mà đau vì cô chỉ vô dụng đứng nhìn người mình yêu dần xa khỏi tầm với...
Chợt... một ý nghĩ lóe sáng... Đôi mắt nâu ướt đẫm nước lóe lên tia hy vọng...
KHu rừng... chính là khu rừng sau trường....
Gượng người đứng dậy thật nhanh, Jessica lao đi như cơn bão, ồ ạt xâm chiếm tất cả, dẫm đạp cỏ cây, phăng phăng tiến tới, gạt bỏ những chướng ngại trên đường..
Dòng suối hiện ra trước mắt, chỉ một vài bước nữa thôi, cô sẽ đến gốc cây Ngọc Lan, nơi lần đầu cô bắt gặp một con người mang một nỗi đau chìm trong từng lời hát...
...Vấp ngã...
Sao lại vấp ngã không đúng lúc như thế chứ? Lồm cồm gắng gượng đứng dậy...
Cô lao đi trong đêm như con thú hoang khát máu, mặc kệ vết thương rách toác trên chân..
Vạch lá cây, cô bàng hoàng, chết sững với những gì đang thấy...
Cô phải làm sao? Phải làm sao khi người cô yêu đang ngồi trầm ngâm đó...
Mà....
Phía sau lưng...
Người bạn thân nhất -Tiffany hai tay khênh một tảng đá khổng lồ đưa lên cao...
Trong khi cô gái phía trước lại chìm trong những suy nghĩ mà không hay biết chuyện gì sắp đến với mình...
Jessica phải làm sao?
---End Part 2 ---
P/S: cuối cùng thì Part 2 cũng end.. chúng ta dọn sang nhà mới nha!!! ^^
Chap cuối này viết từ sáng tới tối mịt, quên mọi thứ luôn.. thành ra có nhiều chỗ bị lỗi...
Thông cảm hén!!! Chơi đoán tiếp hok?Nếu chơi thì đọc tiếp cái teaser... =)
Goodten!!!
Teaser 25:
"Tôi đã giết Miss Kwon theo lệnh các người.. chúng tôi sẽ được tự do chứ? "
....Pang....
" Chỉ có thứ ngu ngốc như ngươi mới tin vào lời hứa của Hoàng Gia... "
" Đại công cáo thành.. mau về báo cáo cho bà ta biết rồi lãnh thưởng.."
....Pang...
" ...Cũng chỉ có thứ ngu dốt như ngươi mới tin vào phần thưởng của Hoàng Tộc.."
-----
"Ms Kwon... cô còn sống? "
"Mắt cô... có thể đổi màu? Lần trước tôi thấy nó màu lục nhưng giờ thì.."
".. màu xanh - màu của Man Hae Go công chúa... màu đen... là tôi -Kwon Yuri ..
Hae Go yếu mềm nhưng tôi thì không..
Kẻ mạnh luôn thắng, yếu ớt không thể tồn tại.."
" ..Cô.. chính cô hại cô ấy.."
" .. Thì sao? .. Tôi phải là Hae Go... không ai khác.."
"cô không phải con người, xuống tay sát hại chị gái mình chỉ vì tranh đoạt địa vị thôi sao? Thật ghê tởm.."
" Cô yêu tôi mà.. nỡ nói những lời đó? Ngay lần đầu gặp, đừng nói chính cô không bị nét lạnh lùng bí ẩn của tôi mê hoặc.."
" Đúng.. nhưng tôi nhận ra.. người tôi yêu là Miss Kwon yếu đuối.. Hae Go chất chứa nỗi đau.. không phải con người dã tâm, lạnh lùng như cô..."
" Hahaha! Tôi cũng không cần điều đó.. Mục đích của tôi là danh vị kia.. Tôi phải lấy lại những gì chị ta đã tận hưởng 23 năm qua..
Nhắm mắt lại... sẽ nhanh thôi... không quá đau đớn đâu.."
"Kwon Yuri.. tôi sẽ không tha cho cô... sẽ bám theo cô suốt đời..."
.....Pang... Tia máu đó nhuộm hồng mái tóc vàng óng ả...
Nàng ngã ra sau.. tay nắm chặt sợi dây chuyền.. mỉm cười thanh thản....
"Ms Kwon.. chờ tôi... tôi sắp đến với cô rồi đây..."
------
Cậu bàng hoàng nhìn cô gái tóc vàng nằm đó, sững sờ nhìn cô...
"Noona..."
"Min Ho.. cậu yêu tôi mà đúng không? Hãy xem như chưa thấy chuyện gì nhé!"
"Cô không phải Yuri noona mà tôi yêu... cô là kẻ giả mạo... Chính cô đã chủ mưu sát hại chị ấy.. cô...."
....Pang...
Viên đạn soi thẳng vào tim.. cậu đổ gục xuống đất... trên môi còn nở nụ cười..
"Yuri noona... chúng ta sắp gặp nhau... Em hứa sẽ bảo vệ noona mãi mãi... "
Chap 25:
Dòng suối hiện ra trước mắt, chỉ một vài bước nữa thôi, cô sẽ đến gốc cây Ngọc Lan, nơi lần đầu cô bắt gặp một con người mang một nỗi đau chìm trong từng lời hát...
...Vấp ngã...
Sao lại vấp ngã không đúng lúc như thế chứ? Lồm cồm gắng gượng đứng dậy...
Cô lao đi trong đêm như con thú hoang khát máu, mặc kệ vết thương rách toác trên chân..
Vạch lá cây, cô bàng hoàng, chết sững với những gì đang thấy...
Cô phải làm sao? Phải làm sao khi người cô yêu đang ngồi trầm ngâm đó...
Mà....
Phía sau lưng...
Người bạn thân nhất -Tiffany hai tay khênh một tảng đá khổng lồ đưa lên cao...
Trong khi cô gái phía trước lại chìm trong những suy nghĩ mà không hay biết chuyện gì sắp đến với mình...
Jessica phải làm sao?
--------
Jessica nín thở, trống ngực đập thình thịch,đầu óc rối loạn, thực sự nàng đang rơi vào tình thế "tiến thoái lưỡng nan"
Nếu cất tiếng ngăn chặn hành động sắp xảy ra, người bạn thân thiết như chị em với nàng sẽ bị phát hiện là tên sát nhân đang hoành hành trong trường quãng thời gian qua.
Ắc hẳn Fany sẽ bị truy cứu.. Sica biết, Luật pháp Đại Hàn rất khắt khe và nghiêm minh, tương lai bạn nàng rồi sẽ về đâu..
Nhưng nếu không chặn đứng tội ác tiếp theo, nàng sẽ mất đi người mà nàng yêu mãi mãi..
Phải làm sao?
Jessica phải làm sao?
Đầu óc xoay như chong chóng tìm ra cách vẹn cả đôi đường..
Bỗng một ý lóe sáng trong đầu, nàng rút điện thoại trong túi áo khoác nhấn gọi cho số Fany.
Nín thở dõi theo từng tín hiệu nhấp nháy trên màn hình...
Và đúng như nàng nghĩ...
* .. Echoes, echoes, echoes, echoes
Your voice keeps bothering me like an
Echoes, echoes, echoes in my mind.. *
...ÙM.....
Khối đá to kềnh đổ thẳng xuống con suối làm nước văng tung tóe. Fany lúng túng thò tay vào túi áo móc điện thoại rồi lảng xa khỏi ánh mắt sắc lẻm sau đôi kính trắng đang nhìn chằm chằm mình.
- Chuyện gì Jessi?
-[Cậu đang ở đâu? Mau về nhanh, tớ có việc muốn trao đổi chút.. ]
-Tớ đang... ờ.... tớ về ngay .
-[Nhanh lên nhé.. tớ đợi nãy giờ rồi đấy ]
-OK.
Cất điện thoại vào túi, Fany quay đầu nở nụ cười xuề xòa với cô quản sinh đang nheo mắt nhìn.

Trang: « Trước 12324[25]262728 Tiếp
Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Tiểu Thư Giang Hồ
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Truyện Teen Kiều thê của tôi
Chị ơi, ngày mai đợi anh đi học nhé
Em gái và chiếc điện thoại
Truyện Ma Dài Thung Lũng Ma
Truyện Teen Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi
Truyện Teen Chờ Ngày Mưa Rơi
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Truyện Teen Vợ à thua em rồi
Truyện ngắn - Tình yêu học trò
Truyện Teen Chuyện Tình Online
1234...131415»
Trang chủ
Tác giả: Luân Trần Google+
U-ON - 49