watch sexy videos at nza-vids!
Wap hay
Truyện Teen Ngắn - Cô Nàng Nóng Tính
Truyện Teen Ngắn - Cô Nàng Nóng Tính
Xuống Cuối Trang
Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là

Truyện Teen Ngắn - Cô Nàng Nóng Tính

full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.

hi hai người ra thì chẳng thấy ma nào nữa.Nó thì khỏi nói còn ba nó không khỏi ngạc nhiên.Ông cũng về nhà mang bao dấu chấm hỏi. Về sau,Khi bác nó sang nhà chơi dắt theo con của bác.Nó cứ như là đứng như Từ Hải.Vì chính cậu bé hôm nọ là anh họ nó!Trái đất đúng là tròn quay (^_^) Đấy!10 tuổi mà phá thế đấy!Cũng từ đó nó và Khang là cặp bài trùng.Nhớ lại thì nó lại nghĩ: “Mình có nên thi vào nghề sân khấu không nhỉ!” Nó mãi mê nghĩ đến khi nhỏ Yen gọi điện thoại hối.Con này!Trễ có 1 phút mà làm thấy ghê. Nó chạy xe đạp tới chỗ hẹn.Hai đứa vừa ăn kem vừa tám trên trời dưới đất,bỗng nhiên… dk day ..... mau post nhanh nha ........and deu deu zao ... hi Cô Nàng Nóng Tính Hax day post tjp dj! truyen nax lax cot truyen kua truyen toj ko faj la cog chua kua t/g kawi .nhug van co su doj ms .cu tjep tuk doj ms thj truyen se dk nhjeu nguoj dok lam .mjh cj nhan xet vax thuj truyện này t có đọc qua trên giaitri321 r nói là bạn sáng tác thì k đc đúng cho lắm nhỉ dug la co tren giaitri321.pro nhug cau ay kug da co su doj ms do pan ak Dạ cám ơn các anh chị đóng góp.Em sẽ cố gắng nhìu hơn nữa Cô Nàng Nóng Tính Nó thấy bóng của ai đó quen quen.Tự nhiên da gà nó nổi lên lẩy bẩy từng mảng.Theo phản xạ,nó quay về phía phát ra luồng khí đó.Thì ôi thôi,nó giật nảy người vội quay lưng lại. “Sao tên đó lại ở đây nhỉ?Chắc là trùng hợp thui.Nhưng sao nãy giờ nó cứ nhìn mình mãi vậy?Ghê quá!Có khi nào nó quay lại báo thù chuyện chiếc dép hổm bữa không nhỉ?Ý trời!Ghê quá!Phải lôi con Yen ra khỏi cái chổ quái quỷ này thui.” Nói đến đây các bạn cũng biết là ai rồi phải không?Người phát ra luồng khí siêu hắc ám đó là cậu bạn bị nó cho ăn trọn chiếc dép. ***Trần Huỳnh Dương*** Thiếu gia tập đoàn đá quí lớn nhất nước.Là một đại ca của một băng đảng lớn.Đai đen karate,judo,taewendo,…(Chưa bằng nó.Nó huyền đai rồiẢnh Minh Họa [Tải ảnh] [resize] ). Tính tình lạnh lùng kiêu ngạo.Tổn thương trong quá khứ.Chiều cao:1m88.IQ 200/200 *** *** _Ê!Yen!Về mày ơi!Tao…tao…đau bụng quá!-nó lấy lí do hết sức củ chuối lôi Yen về.Cô nhóc không kịp í ớ gì. Ra ngoài,nó để Yen ở đó rồi phóng xe bạt mạng về nhà mà không quên để lại một câu: “Tao xin lỗi.Bữa nào tao bao mày lại hen.Giờ tao đang gấp lắm” Sau khi đã chắc chắn rằng không còn ai theo mình,nó mới an tâm dừng xe tại một bờ sông hóng gió. Gió nhè nhẹ làm vài sợi tóc bay bay làm nó có cảm giác khoan khoái. _Vui thật!Tên khùng hồi nãy nhìn mình quá trời.Chắc tại mình đẹp quá hắn mới nhìn chăng?Ô hô hô hô (mơ hảo hả bà) _Hình như cô đang nói tôi thì phải?-Một giọng nói nhừa nhựa nghe trông rất đáng sợ.Sống lưng lạnh ngắt.Cảm giác nó lúc này cứ như là đang đi dọc bờ sông vào mùa đông bên Nga á!Toàn thân mềm nhũn ra sau đó đông lại như đá.Nó quay người lại và đúng như nó dự định.Là hắn!Tay cờ hó ăn dép đây mà! “Chết rồi!Làm sao đây làm sao đây…”-nó lẩm nhẩm như đọc kinh. _Cậu…cậu…cậu đừng…-nó nói cà lăm. “Trời ơi!Nhiều khi hắn…hắn…cướp của sau đó giết mình để diệt khẩu không???Hay nhiều khi hắn giao nộp mình cho đồn công an cũng không chừng.Trời ơi!Cuộc đời tươi đẹp của mình.Một thiếu nữ trăng rằm như mình mà phải ở tù đeo gông???Không thế nào!Cứu với!Bớ người ta…A!Có rồi!Chạy!Chạy là thượng sách.Há há.Đúng rồi.”-nó thầm nghĩ tính kế sự. Nghĩ là làm liền.nó lôi con ngựa sắt dông thẳng một mạch về nhà.Để lại cho cậu bạn một câu: “Bái bai!Không hẹn ngày tái ngộ” Cậu ta nộ khí xung thiên.Khói xì như cái ống khói của xe lửa.Máu dân lên tới não.Mặt cậu ta chợt thấy cái gì đó,mắt sang lên,cúi xuống nhặt nó,cười đểu “Cô đợi đó.Một ngày không xa đâu,tôi sẽ phải bắt cô làm kẻ hầu cho tôi!”-cậu ta rít lên 0.Nó quí lắm cơ.Mọi lúc mọi nơi nó đều đeo nó (Mọi người đừng nghĩ bậy nha!Nó trong sáng lắm) Hình như nó làm rơi ở bờ sông. “Chết cha!Cầu mong cho hắn đừng nhặt đừng nhặt!”-nó lẩm bẩm. “Hay là mình ra coi thử coi.Chắc hắn về rồi.Kiếm quanh đâu đó chắc là có!” Nghĩ là làm.Nó dắt xe đạp đi khỏi nhà. “Bả bị gì vậy ta.Cứ đi tới đi lui như khùng”-Cậu em trai trong phòng khách ngó ra thắc mắc tính đi theo nhưng lại thôi,tiếp tục ăn bánh snack và coi phim…siêu nhơn 0) Đến nơi,nó tìm quanh tìm quốc.Tìm đủ chỗ. Tìm mệt lả mà chẳng thấy đâu,nó ngồi bệt xuống gốc cây. _Trời ạ!Mày ở đâu?Làm ơn ra giùm cái đi!-nó than _Cậu tìm cái này đúng không?-một giọng nói sau lưng nó.Giật mình,nó quay đầu lại. “Thôi rồi!Anh Khang cho em xin lỗi vì đã làm mất đồ anh cho.Ai chứ mà vô tay hắn ta là coi như…” Nghĩ vậy nhưng nó vẫn hi vọng vào cái gì đó.Nó cười hề hề: _Ơi anh bạn đẹp trai (Bất tài,dại gái) cho mình xin lại được không? _Ủa?Tôi nhớ cái này tôi mua cho bạn gái mà?Của cậu sao được? _Đồ khùng!Trả lại đây.Mặt dây chuyền đó có chữ Giáng My là tên tôi.Ở đằng sau còn có ghi lớp 10A1 trường Super start đàng hoàng nhe!Trả đây!-nó sung máu. _Ồ thì ra là vậy.Trả cậu đó!-nói rồi hắn quăng dây chuyền lại cho My rồi bỏ lại một câu xanh rờn lạnh sống lưng: _Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau!Hẹn gặp lại! “Ủa?Hắn biết mình hả.Tự nhiên nói gì đâu không à!Tội nghiệp quá!Đẹp trai mà khùng mất tiêu rồi!Lần sau gặp,bổn cô nương không nhịn nữa,sẽ giở võ ra.Cho ngươi chết! Ố hố hố ố hố hố hố”-My nghĩ rồi tự cười một mình.Người đi đường ai cũng ngoái nhìn.Buông một câu tương tự: _Tội nghiệp!Xinh mà khùng! Nghe xong mặt nó méo xẹo.Dắt xe về nhà “Nhớba má quá 0” Mong anh chị ủng hộ.Em sẽ cố gắng đăng đều đặng ạh cố lên t/g ơi post tiếp đi Sáng hôm sau… Nó bước vào lớp và… BÙM!!!!!!!!!!!! _Chúng mình xin lỗi cậu vì chuyện hôm qua!Chào mừng cậu vào lớp 10A1! O_O Khỏi nói!Nó mắt chữ A mồm chữ O đứng như trời trồng. _Cậu không phải ngạc nhiên vậy đâu!Tui này chỉ muốn xin lỗi cậu chuyện hôm qua thôi à!-Tuấn giải thích. _Hừm-nó lên tiếng sau một hồi đứng như Từ Hải.0-Các cậu có vẻ biết lỗi rồi nhỉ?Được!Tôi tha lỗi cho các cậu!Mà chỉ xin lỗi suông vậy thôi sao? _Dạ!Chị hai để đó em!-Thằng Phong choai choai chen vào. Phong lạch bạch chạy tới chỗ ngồi,lấy trong hộc bàn ra một thanh kiếm bằng...nhựa! _Anh em 10A1 nghe đây!-Phong hung hồn.Thằng nào cũng trố mắt nhìn Phong.-lại đây hội í coi! _Ờ lại hội ‎‎í đi bây! Tại địa bàn hội ‎í... _Ê tụi bây giờ làm gì cho nó đây đây???My đòi gì nữa kìa!-Phong nêu rõ “chủ để bàn luận” _Chắc đòi mua gì đó!-Hải nói. _Nè mấy cậu kia!Tui không cần ba cái quà cáp gì đâu!-như hiểu được í tụi nó,My từ xa vọng lại,ngoắc tụi nó-Lại đây! _Ế My kiêu kìa tụi bây! _Ờ!Lại coi kìa! _Í Tôi không phải như các cậu nghĩ đâu!Tôi muốn nói cho các cậu biết là các cậu phải thực sữ gối lỗi,không coi thường con gái bla bla bla… Tội nghiệp tụi con trai!Nghe no giảng đạo lí đến khi thầy vào.Tui nó đều chung một í nghĩ: “Lần sau không dám đụng vào con gái nữa.Hic!Mất toi cả một trận đá banh đầu giờ!”(^_^) _Các em nghe đây,lớp chúng ta sẽ có một bạn mới.-tiếng thầy chủ nhiệm vang lên.-từ giờ sĩ số lớp chúng ta là 41.Em vào đi! Và cậu ta bước vào. _HẢ??????-My hả một cái rõ to,đập tay cái rầm xuống bàn khiến bao nhiêu con mắt (có cả thầy chủ nhiệm) nhìn nó. _My!Em không được làm ồn trong lớp!-thầy nhắc nhở. _Dạ!-nó cười xuề xòa nhưng vẫn miên man suy nghĩ “Sao hắn lại ở đây?Lại học sinh mới nữa chứ!Thôi rồi!Lần này thì khỏi cần Diêm Vương gọi chắc mình cũng tự xách ba lô quả chuối xuống dưới Cửu âm lấy chân kinh quá quá!Tiêu rồi!” _Chào các bạn!Mình là Trần Huỳnh Dương.Rất mong các bạn giúp đỡ. _Thôi em kiếm chỗ ngồi đi!Em muốn ngồi chỗ nào? _Chỗ kia ạ!-hắn chỉ vào chỗ ngay bên cạnh nó.Nó lạnh toát sống lưng.Run lập cập,lấy cuốn sách toán để trước mặt tránh ánh mắt của hắn. Hắn nhếch môi cười đầy ngạo mạn rồi đi xuống chỗ ngồi. _Cậu đừng tưởng My là con gái mà dễ ăn hiếp nha!Cậu ấy dữ lắm đó!-Hưng ngồi gần thì thầm nhắc nhở Dương _Không sao đâu!-và hắn lại cười Hưng quay lên rồi,hắn cứ liếc nhìn nó. _Ê này!Tôi chia ranh giới.Bên này của cậu.Bên kia của tôi.Cậu mà xâm phảm lãnh thổ của tui là ăn trọn cú đấm nghe chưa! Hắn vẫn im lặng. “Hôm nay hắn bị trúng tà chắc?Câm như hến.Í trời!Ghê quá _”-nó thầm nghĩ. _Này!-sau một hồi im lặng,hắn cũng lên tiếng.Nhưng hắn không nói mà đưa qua ranh giới một mảnh giấy ghi vài chữ cộc lốc mà da gà của nó lại lẩy bảy nổi lên từng mảng. Chính xác thì nội dung là thế này: “Ra về,5h’bãi giữ xe,đợi tôi,nếu không cậu chết chắc” Nó tự hỏi nhà hắn ta có nghèo tới mức không cho phép hay sao mà phải tiết kiệm mực viết thế kia Nó cũng không thích “Nếu tôi không thích???”-nó viết vào mảnh giấy “Thì ra về tôi sẽ cho cậu một trận”-hắn “Tôi thách cậu dám đấy!”-nó “Là cậu nói nhé!”-hắn “Ok!Em muốn thì chọ mày chiều”-nó Xong,nó và hắn lườm nhau 1 hơi rõ dài khiến tụi lớp cứ tưởng tụi nó đã phải lòng nhau,cứ nhìn nhau đắm đuối con cá chuối. Ra về... _Đừng có trốn hay gọi thêm người đấy nhé!-hắn nhắc nhở rồi bỏ đi Nó vào phòng vệ sinh thay đồ thể dục (Cho tiện ấy mà) xong ra thẳng sân sau “Xời!Tưởng anh hùng lắm,một mình một ngựa.Ai dè cũng chỉ là thằng hèn.Thế mà có bữa mình nghĩ hắn là thiên sứ cơ!Thôi!Bà chìu tất!”-nó nghĩ rồi cười ranh mãnh. Như biết được nó đang nghĩ gì,hắn đính chính _Tôi không hèn vậy đâu!Tụi nó vào vai khán giả và y tá.Để có gì chúng nó khiên cậu về nhà! _Không cần đâu!Tôi cho cậu một trận để rồi vào quan tài nằm luôn lúc đó đàn em cậu khiên đi chưa muộn! _Cậu...Thôi!Vào trẫn! _OK! Thế là tụi nó và trận đấu. Nkak de tac ja oj Cô Nàng Nóng Tính Tjp.hôhô.hax Sr.Mấy ngày nay máy em bị treo.Với lại vào học rùi nên em lo học cái đã.Gắng dành học bổng sau đó em post truyện lên cho anh chị coi típ.Sorryyyyy Hắn tấn công trước.Tung cú đá,nắm đấm.Nó thì né. “Ờ hờ hờ!Ta phải vờn mi như vờn chuột cho chết.Sau đó ta giết mi vẫn chưa muộn”-nó cười gian suy nghĩ _Nè!Có đánh không hay chỉ biết né?-hắn dường như đã chịu hết nổi _Thì giờ tôi tấn công nè!-nó cười sau đó cho hắn một chưởng văng ra xa (ặc ặc). _Thua rồi nhé!-nó nhếch môi _Trời ơi đại ca thua rồi kìa tụi bây-N1 _Ghê quá!Chắc tôn bả làm sư tỉ quá-N2 _Ừ!Sư tỉ này được đó-N3 Bla bla bla _May cho cậu là tôi có lương tâm nên không cho cậu vào quan tài năm nghe chưa!Bây giờ thì chừa thói ngạo mạng vẫn chưa muộn. Rồi bỏ đi Chẹp chẹp…Giáng My nhà ta bây giờ lãng tử ra phết!Cứ y như vai đại sư huynh trong phim kiếm hiệp ấy híhí!T Về đến nhà,nó chạy một mạch lên phòng,và…ngủ (@_@) “Oápppppppp…buồn ngủ quá đi!Cái thằng đó,yếu mà khoái ra gió!Haizzz…vậy mà mình còn sợ hắn ta nữa cơ!Thôi dẹp!Ngủ đã!” Và thế là nó đánh một giấc cho đến giờ ăn tối 0 Ăn xong,nghĩ tới chuyện ngày mai có một bài viết số 3 môn văn,nó càng chán hơn.Gì chứ môn văn thì nó sợ nhất! Hìhì!GiốngT Đêm đó nó thức trắng đêm để học thuộc một bài nó tự chế.Sáng mai nó vật vờ con gà mờ để rồi luống cuống như lần trước:hệ quả là muộn học thật. Nhìn cánh cổng đóng im lìm,nỗi đau càng dân lên bội phần _U hu hu hu hu hu…Ông giời ơi!Xuông đây giúp con với! Hú hú hú 0) Hai đứa đáp đất an toàn. Chạy bán sống bán chết vào lớp _Chúng em xin lỗi vì đã đến trẽ ạ!-Đồng thanh tập 1 _Ê ai cho cậu bắt chước tôi!-Đồng thanh tập 2 Và một cuộc cãi nhau… _Nè hai đứa!Đang trong giò học mà!-thầy chủ nhiệm đau khổ nhắc nhở chúng nó ***Thầy chủ nhiệm của tụi nó tên Chương.Thầy dễ tính nhưng đã già.Mấy chuyện cãi nhau này thầy không có sức la tụi nó.Chỉ nhắc nhở rồi thôi.Tụi nó quí thầy lắm và nó cũng không ngoài lệ.Vì thương thầy đã già nên không có đứa nào dám cãi lời thầy.Tụi nó biết nghe lời thầy là tốt.(Già cũng lợi nhỉ )*** _Dạ em xin lỗi ạ!-lại đồng thanh (=.=) Lần này thì chúng nó không thèm cãi nhau nữa (Không dám thì đúng hơn).Ném ánh mắt khó chịu về nhau. _Thôi hai em về chỗ đi! _Dạ thưa thầy em về chỗ ạ!-nó ủ rủ Thầy nó gật đầu. Nó và hắn về chỗ.Nó nhìn hắn một cái nhìn hằn hộc.Hắn cũng đáp trả ánh mắt tương tự. Những tiết học trôi qua một cách nhàm chán.Nó quay qua nhìn hắn thì hắn cũng…ngủ mất tiêu. “Chu choa…ngủ mà vẫn đẹp trai dữ bây!Một mỹ nam thứ thiện.” Dù có gì thì nó cũng phải thừa nhận một sự thật đau lòng rằng:hắn rất đẹp trai.Đẹp hơn anh Khang của nó nữa. Thấy hắn ngủ…đã quá nên nó cũng…ngủ luôn 0 Ra về… Nó lết từng bước nặng nề ra ngoài trong tình trạng vật vờ con gà mờ. Rầm!!! Chính xác thì nó đã va vào một người.Cũng phải thôi!Mới đánh một giấc,chưa tỉnh ngủ thì đi va người thì nhẹ.Và…cột điện thì không nhẹ chút nào. _Ui da!Bạn có sao không?-Một giọng nói trong trẻo vang lên. _Không sao...ưm...xin lỗi bạn.-nó trả lời ngắn gọn vài chữ rồi đi luôn.Không buồn nhìn mình đã va vào ai. _Khoan đã...-tiếng bạn nam khi nãy vang lên.-Mình có quen cậu không??? _Hình như là không.Mình đang bận.Tạm biệt. _A!!!Chị My!!!Em nè!!!!-giọng bạn nam thốt lên khi thấy khuôn mặt nó ngoảnh lại. _Em... “Mình có em học ở trường này hả trời”-nó thầm nghĩ.Nhưng nó chống trợn mắt lên khi thấy mặt của người mình mới va vào. _Em...em...em...là Nam...đúng không _Em đây chị!!!-cậu nhóc tên Nam cười tươi _Trời ơi chị nhớ em quá.Nhớ lắm đấy!-nó nói rồi chạy tới ôm chầm Nam. ****Nguyễn Băng Nam**** Người mẫu hàng đầu thế giới (Sorry anh chị,em hơi nổ.Hì hì.).Thực sự là con gái giả trai.Chỉ có My mới nhìn ra Nam khi Nam là con trai (hay con gái).Bên ngoài là một cô gái bình thường.Xấu xí và thường bị bạn bè xa lánh.Thật là Băng Nam là người mẫu nỗi tiếng trong hình dáng con trai.Lấy tên lưu diễn là Kenly.Người mẫu nam nổi tiếng làm đổ bao cô gái trên thế giới.Chỉ nó biết Nam là Kenly thôi.Rất thích...ôm và...hôm má (o_o)My.Là em kết nghĩa của My(nhưng bằng tuổi). **** **** _Em làm gì ở đây???Lại mặc đồ con trai…em… _Bí mật!-cô gái trong hình dạng con trai nháy mắt-Bây giờ thì em bao chị chầu kem mừng chị em mình gặp lại ha??? _OK!Em iu

Trang: « Trước 1[2]
Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Ngắn - Cô Nàng Nóng Tính
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Truyện Teen Kiều thê của tôi
Chị ơi, ngày mai đợi anh đi học nhé
Em gái và chiếc điện thoại
Truyện Ma Dài Thung Lũng Ma
Truyện Teen Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi
Truyện Teen Chờ Ngày Mưa Rơi
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Truyện Teen Vợ à thua em rồi
Truyện ngắn - Tình yêu học trò
Truyện Teen Chuyện Tình Online
1234...131415»
Trang chủ
Tác giả: Luân Trần Google+
U-ON - 449