Cô shoch vì cái kiến thức cạn hẹp của ẻm thì ít mà shock vì cái tai đễnh đãng thì nhiều.
Rõ ràng không chỉ cô mà cả lớp đều nghe thấy rõ tiếng thì thầm nhắc bài của Jessica là "bán diêm" mà không hiểu sao ẻm nghe ngóng thế nào mà lại sửa thành "..." thế kia
Cô buông ra tiếng thở dài, tựa người vào bàn giáo viên, cau mày nhìn ẻm.
-Andersen chắc sẽ đội mồ sống lại khi biết câu chuyện nổi tiếng của ông bị em cover một cách xuyên tạc như thế...
______
Jessica ngồi xuống sofa trong phòng chờ của khu mua sắm WANGUI.
Không phải tự nhiên cô nàng lại chọn chỗ này, vì ngồi kế bên ẻm hiện giờ là đối tượng ẻm đã ngắm ngía, tăm tia, săm soi từ lâu.
Miss Kwon vẫn bình thản đọc báo như không hề quan tâm đến sự có mặt của người ngồi cạnh, càng làm ẻm tức cành hông.
Sực nhớ đến một điều hay ho mà ẻm phải vất vả năn nỉ, dụ dỗ, lừa đảo Tae Yeon mới tiết lộ cho ẻm biết
"Tên của cô ấy là Kwon Yuri.. "
Lập tức, trong cái đầu óc đen tối thì nhiều mà ngây thơ trong sáng không có bao nhiu của ẻm nảy ra một ý tưởng ngộ nghĩnh
Thế là Jessica nhẹ nhàng chồm người lại gần Miss Kwon rồi thì thào nho nhỏ xong lập tức trở về chỗ cũ
- I Love Yuri ~
Đúng như dự đoán, Miss Kwon giật mình dứt mắt khỏi tờ tạp chí, cô vừa nghe tin ai đó gọi tên mình, nhưng toàn trường ngoài Hyori, Tae, Yoong và đám Hong Ki thì đâu còn ai biết.
Lúc lắc đầu đẩy mối bận tâm sang bên, cô lại chăm chú vào tờ tạp chí.
Giấu mặt sau tờ tạp chí, Sica bụm miệng cười rúch rích vì trò ngịch ngợm của mình.
-----
Vài phút sau, bạn đầu vàng bắt đầu thấy chán vái công việc chờ đợi tẻ nhạt này, vô tình lại nhìn sang người ngồi cạnh , dòng máu nghịch phá lại trỗi dậy.
Bò bò lại gần, thì thầm to hơn
-I love Yuri ~
*nhích nhích*
Miss Kwon ngay lập tức ngẩn đầu nhìn dáo dác xung quanh, cô không tin rằng thân phận mình bị bại lộ. Nhưng sau một hồi ngó quanh quất trong vô vọng, cô đành chăm chú vào tờ báo với tâm trạng bực bội vì trò đùa dai của ai đó.
Lại một lần nữa, đằng sau tờ báo, cô nhóc lém lỉnh kia cố ngăn bản thân không phá lên cười sằng sặc.
-I love Yuree~ Ta da~
Sica giật mạnh tờ báo xuống, show cái mặt khoái chí và nụ cười tinh ngịch trêu chọc Miss Kwon.
*đơ*
Ẻm quạt quạt tờ báo, trao cho vị quản sinh lạnh lùng kia ánh mắt thích thú .
-Em... cô.. cô dám.... -Miss Kwon tức không nói nên lời, còn ẻm thì khoái chí hơn nữa, ôm bụng cười ngặt nghẽo
-I LOVEEEEE YURI ~~~
Ẻm lì lợm lặp lại câu trêu chọc và kéo dài nó ra, giọng lên bổng xuống trầm kèm theo một trái tim bằng tay hướng về Miss Kwon càng làm cô gái kia tức cành hông.
Nhìn bộ mặt đỏ gay tức tối của người kia càng giúp ẻm "phởn" hơn. Lắc lắc đầu, lè lưỡi nhái Miss Kwon, trông cái vẻ mặt ẻm lúc này gian gian mà láu cá dễ sợ
Black Pearl tức tối vì không làm gì được con nhóc đầu vàng nghịch ngợm kia và cả cái thái độ lì lợm đùa dai như đĩa . Đành bực bội đứng dậy bỏ đi, trước khi đi còn không quên trao tặng ẻm cái lườm lạnh thấu xương.
Còn ẻm thì thích chí vì lần đầu "hạ" được "kẻ thù" nên đáp trả bằng cái nhướng nhướng mày kèm nụ cười nửa miệng mà theo ẻm là lừa tình nhất.
Nhưng lừa tình đâu thấy, chỉ thấy nó quá xá gian tà. Đã thế còn nháy mắt, liếm môi một cách gợi tình nhất show ra cái bản mặt háo sắc, đê tiện làm cô quản sinh "hiền lành , chong xáng, ngây thơ" giật thót vội quay gương mặt đỏ bừng sang chỗ khác.
Nhìn gương mặt ửng đỏ vì mắc cỡ của "tảng băng" ẻm phá ra cười ngặt ngẽo tự hào vì trò đùa có một không hai của mình, mà đâu biết rằng, cái vẻ mặt đầy tà tâm, gian xảo, đê tiện ta nói trắng ra là dê xồm của ẻm đã làm một ai đó bỏ đi với con tim nhảy loạn xạ
Bất giác ẻm cũng thấy vui vui trong lòng, lại cảm giác hạnh phúc xâm chiếm toàn thân. Sica mỉm cười tự nhủ.
"Cô ấy nhát thật, mới trêu tí đỉnh mà đã bỏ của chạy lấy người rồi.. Hahaha.. nhưng khi mắc cỡ nhìn đáng yêu thật.. phải cảm ơn Tae Yeon vì đã cugn cấp cho mình một thông tin béo bở như thế... Hehehe~ Từ nay có trò vui rồi đây... Jessica -cô đúng là thiên tài mà..."
Nhớ lại vẻ mặt ngượng ngịu và thái độ lúng túng của "sao chổi" khiến ẻm lại bùng nổ thêm tràng cười thích chí nữa.
5 mem PVG bước ra khỏi shop thì bất động nhìn cô bạn mình đang ôm bụng cười nghiêng ngả trên ghế mà nhìn nhau trân trối..
" Không lẽ tụi mình bắt chờ lâu quá .. cậu ấy.. phát bệnh rồi sao..?"
"Thôi mau kéo cậu ấy về lại trái đất rồi đi ăn tối đi, tớ đói rã ruột rồi này.. "
_____
Chap 20
Part 2
..Khu vực ăn uống trung trung tâm mua sắm...
-Fany! Cậu đang nói gì vậy hả? Cậu mất trí rồi sao?
Sica tròn mắt, gần đây cô cũng bắt đầu có những hoài nghi khi nhận ra thái độ khác lạ của nàng Nấm.
Tiffany không còn chọc phá, nghịch ngợm khi có mặt Tae như trước mà cúi gằm mặt hoặc lại có những hành động lúng túng như gà mắc tóc làm dân chúng phải phì cười
Nhưng đó chỉ là nghi ngờ, công chúa luôn nghĩ rằng Fany chỉ giả vờ ngoan hiền như thế để chuẩn bị cho một "âm mưu" lớn hơn đằng sau. Thế nhưng...
-Không, tớ nói thật. Tớ thích Tae Yeon và tớ yêu cô ấy
-Hahaha!! Unnie thật biết đùa mà. Hai unnie là con gái thì làm sao .. có thể .. -Seo gượng cười, xua tay nhưng kín đáo lia cái nhìn ẩn ý cho Hyo và Fany.
(yeugiaitri.mobi) -Con gái thì sao? Chẳng liên hệ gì hết.. -Nấm ú bướng bỉnh
-Cậu nói hay nhỉ? Bỏ qua những chuyện đó đi, nói về hai gia đình của chúng ta. Cậu nói yêu Tae Yeon vậy còn anh trai tớ thì sao? Hai người đã hứa hôn rồi! -Soo đanh giọng
-Thì hủy. Hứa hôn là do hai gia đình tự làm, chứ tớ có chấp nhận đâu. Tớ chỉ xem SiWon oppa như anh trai, còn cậu là bạn thân nhất nhất của tớ. -Fany tỉnh rụi
-Cậu... -SooYoung tức tối không thèm nói nữa
-Yah! Nhưng cậu nghĩ gia đình cậu sẽ chấp nhận sao? Cậu và SiWon oppa đều là dòng dõi Chaebol đó -Sunny nghiêm mặt cảnh báo
-Tất cả chúng ta đều là chaebol mà -Fany vẫn kiên trì
-Tớ biết chứ.. nhưng Kim Tae Yeon đó thì không phải, cậu nghĩ hai bác sẽ chấp nhận không? Hay là cậu định sẽ yêu nhau trong thầm lặng rồi âm thầm cùng nhau bỏ trốn . Hwang tiểu thư đây định viết một kịch bản Drama à? -Sunny cao giọng.
-Sao lại phải im lặng? Tớ sẽ công bố cho nhiều người biết luôn. Nếu gia đình phản đối thì tớ sẽ làm theo những gì cậu nói. Cám ơn nhiều nhé, Sunny -Bunny, cậu vừa khai sáng cho tớ con đường chạy theo tiếng gọi tình yêu đấy .. -Fany cười tít mắt, trong khi những người còn lại vô cùng tức tối
-Unnie thật là.... Sica unnie sao không nói gì vậy ạ? -Sèo nhìn Sica dò hỏi
-Cậu... không được làm thế. Cả hai đều là con gái, tớ không chấp nhận chuyện đó. Thân thế cả hai... ừhm... không ... không giống nhau... Không được. Nếu cậu hẹn hò với Tae Yeon thì xem như tình bạn chúng ta chấm dứt !
Tiff ngạc nhiên vô cùng vì thái độ gay gắt của Jessica, Nấm cứ đinh ninh rằng Sica im lặng là ủng hộ mình... ngờ đâu...
Nhưng thực ra, công chúa chỉ bực bội vấn đề TaeNy một ít.. phần chính là cô không chấp nhận cái ý nghĩ rằng mình đang thích một cô gái.. kẻ thù lớn nhất... người cả gan dám bơ nàng.. người khiến nàng luôn phải mỉm cười khi nhớ đến thái độ cuống quít và vẻ ngượng ngập khi nãy...
Do đó, khi nghe câu chuyện của Fany làm nàng liên tưởng đến bản thân và phản ứng gay gắt này là dành để răn đe chính mình
Ngoài Fany, bốn bạn còn lại cũng vô cùng bất ngờ khi thấy Sica cương quyết như thế
-Sica... bình tĩnh .. người bị hại là anh trai tớ ... Tớ không nóng giận thì thôi, sao cậu lại nóng nảy hơn tớ nữa.. -Soo dè dặt kéo Sica ngồi xuống
-SooYoung unnie nói phải... Sica unnie hạ hỏa đi mà -Seo vuốt ve cái đầu bừng lửa kia
-Vậy cậu nghĩ sao? Cậu chọn tớ hay Tae Yeon? -Sica cố nén giọng, gầm gừ từng tiếng
-Tớ.. không thể chọn được .cậu là bạn tớ... Tớ mong cậu sẽ ủng hộ tớ trong mọi việc, nhất là những việc liên quan đến hạnh phúc của đứa bạn thân này. Nhưng không ngờ... Được.. nếu vậy... cậu cứ suy nghĩ cho kĩ đi..
Một điều tớ chắc rằng, tớ không muốn mất Tae Yeon.. còn các cậu thì lại càng không.. -Tiffany xô ghế đứng dậy, lướt nhanh ra khỏi nhà hàng
-Nhìn cái gì? Muốn chết không? -Hyo trợn mắt nhìn khắp lượt nhà hàng làm những vị khách - nhóc con nhiều chuyện sợ sệt quay chỗ khác.
-Giờ tính sao đây unnie? -SeoHuyn lo lắng nhìn Hyo với câu hỏi đầy ẩn ý
-Tớ nghĩ chúng ra không nên quá gay gắt với cậu ấy. Tình cảm là thứ không thể áp đặt, nó là thứ chỉ tự sinh ra và mất đi. Có lẽ Fany chỉ nhất thời như vậy... Cứ để cậy ấy làm theo ý mình.. Một thời gian rồi cũng chán thôi.. Còn nếu cậu ấy thật lòng thì chúng ta nên ủng hộ.. -Hyo nhẹ nhàng phân tích bằng những lời lẽ khéo léo, ít "động chạm" vào ba "ổ kiến lửa" kia nhất.
-Nhưng còn chuyện hai dòng họ thì sao?-Soo thắc mắc
-Chuyện cậu ấy cứ để cậu ấy lo. Nếu đó là tình yêu đích thực thì tự khắc cả hai người sẽ vượt qua tất cả . Đừng lo lắng quá! -Hyo mỉm cười xoa vai trấn an trưởng nhóm.
-Em cũng tán thành ý kiến của Hyo unnie .. Cứ để mọi việc diễn ra theo lẽ mà nó nên làm, thời gian sẽ chứng minh tất cả -Seo cười nhẹ, gật đầu
-Đành vậy chứ biết sao giờ ... -SooSun đồng thanh
-Không được. Tớ không bao giờ chấp nhận sự thật này. Hai cô gái không thể yêu nhau. Không bao giờ! -Sica bật dậy, kéo ghế bước nhanh ra cửa bỏ lại bốn cô bạn nhìn nhau thở dài
-Sica cứng đầu thật -Sunny chép miệng
-Nhưng cậu ấy nói "sự thật" là có ý gì? chẳng lẽ nãy giờ Tiff nói toàn là nói dối sao? - Soo khó hiểu
IM LẶNG
-Không phải Sica thích Fany đấy chứ? -Hyo buột miệng
-CÁI GÌ? CẬU ĐIÊN SAO? HAI ĐỨA NHÓC ẤY LÀ BFF ĐÓ -Cả ba đồng thanh
-Biết rồi!biết rồi! Đùa thôi mà... Vui không? -Hyo cười nhăn răng
-Har har har... mắc cười quá.. chọt lét cười nàk.. -Sunny vờ phá ra cười rồi ngiêm mặt nhìn Hyo "đắm đuối"
Thôi thôi... hai unnie dừng lại đi.. Hết Fany unnie, Sica unnie giờ tới hai người nữa.. Em đói rồi.. SooYoung unnie, chúng ta đi lấy thức ăn đi -Sèo rũ rê
-Uhm..Ok
Vậy là hai người cao nhất đã đi gọi món, chừa lại hai nhóc lùn gườm gườm nhau như hai con hổ đói. Àh mà đang đói thiệt mà!!!
Haizzz.. không biết tình bạn cứng như đá, vững như đồng của hai nàng công chúa kia sẽ ra sao đây
Chap 21: (né cái con số này mà hổng được >_ >
Mang theo tâm trạng bực bội do cuộc tranh cãi nảy lửa khi nãy gây ra, nó kéo nhẹ chiếc áo Cardigan ôm sát mình hơn rồi dạo từng bước quanh khuôn viên Kí túc xá.
"Rốt cuộc thì mình nổi giận vì cái gì đây? Miss Kwon và mình.. đâu có gì đâu nhỉ? .. chắc là rãnh rỗi quá nên suy nghĩ lung tung thôi... đúng vậy rồi.. Haizz... làm hết hồn..
Nhưng sao lúc Nấm ú đề cập đến chuyện giữa cậu ấy và Taengoo mình lại liên tưởng đến mình và cô ta nhỉ? "
Bàn chân thơ thẩn bước dọc theo lối đi trải sỏi, không biết tự lúc nào đã đi đến cổng phụ của trường
Như một quán tính, nó liếc nhanh qua cánh cổng to lớn, nặng nề phía trước để rồi nhận ra một khe hở của cánh cổng chưa đóng kín.
"Gì vậy ta? Bình thường tất cả cổng chính, phụ của trường đều đóng kín kia mà. Chẳng lẽ.. có học sinh trốn sao? .. Ơh.. nhưng cổng sử dụng hệ thống điều khiển làm sao học sinh mở được?"
Đầu óc miên man suy nghĩ trong khi chân vẫn cứ bước tới gần khe hở lúc nào không hay
Khi đã đặt chân ra bờ cát biển bên ngoài cánh cổng, nó vẫn còn chưa tin rằng nó đã "đào thoát" thành công một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng sao nó lại không cảm thấy vui khi đã bước ra khỏi cánh cổng này, bảy tháng ở đây đủ để làm nó phải quyến luyến mọi thứ. Để rồi, khi đặt chân ra khỏi sự bảo bọc trong khoảng thời gian qua, nó lại cảm thấy sợ sệt với cái thế giới rộng lớn trước mắt.
Toan bước trở vào thì bàn chân nó bi kéo lại vì một dáng người quen thuộc phía trước, cả mái tóc mềm mượt xõa bay bay trong gió biển mang theo hương nước hoa lạ mà nó biết trong WANGUI này, trừ một người ra thì không ai có.
"Là Miss Kwon, sao cô ta lại ở đây? Vào giờ này?.."
Nhìn dáng đứng hiên ngang, cô độc và tĩnh lặng như một bức tượng kia khiến bên trong nó nhói lên một cảm xúc gì đó mà nó không biết gọi tên...
"Miss Kwon lúc này thật sự rất khác, bầu trời đêm với hàng triệu ngôi sao; mặt biển đen với hàng ngàn con sóng. Trong cái thiên nhiên bao la này, một con người trông thực sự rất nhỏ nhoi nhưng tâm trạng thì lại to lớn biết nhường nào.."
Nó chợt thấy xót xa cho dáng vẻ cô độc, nỗi cô đơn trống trải hiện ra từ con người đang xoay lưng về phía nó.
/ 48
Trong vô thức, nó nhè nhẹ nhích tới trước
Từng bước... từng bước...
Chậm rãi ... E dè ...
Nó cứ nhè nhẹ nhích cho đến khi nhận ra nó đã đứng song song với cô gái kia
Miss Kwon không phản ứng..
Đơn giản vì cô không nhìn thấy nó và tiếng sóng biển liếm lên mặt cát đã át đi tiếng bước chân rất khẽ của nó
Nắm chặt vật gì đó trong tay phải áp sát vào ngực, đôi mắt nhắm hờ ngẩn nhìn trời đêm lấp lánh ánh sao trong khi tay trái buông thõng
Nó cố điều khiển nhịp thở thật chậm trách làm phiền đến cô. Ngắm nhìn thật kĩ gương mặt mà nó chưa bao giờ dám nhìn thẳng
".. Mũi cao, thẳng, hàng mi cong cong, đôi môi căng mọng. Thực sự cô rất đẹp đấy Miss Kwon! Nhưng tại sao sâu trong ánh mắt luôn thấp thoáng nét buồn, lúc chứa đầy băng giá, lúc lại trống trải vô hồn.. Tôi thật không thể hiểu được ..."
Một thứ lóng lánh như pha lê khẽ thoát ra từ khóe mắt Miss Kwon khiến nó chú ý . Trong vô thức, nó đưa tay ra hứng giọt nước mắt trong suốt, nóng ấm kia khi vật đó vừa rơi khỏi cằm..
Mở bừng đôi mắt đang nhắm hờ, cô giật mình vì có người khác đang đứng cạnh từ bao giờ. Vội nhét thứ gì đó vào túi quần Jean, cô quay người bước đi trong sự sững sờ của nó
-Cô.. vừa.. khóc.. sao ...Miss Kwon?
Mặc cho những cơn gió biển nghịch ngợm trêu đùa những lọn tóc, nó đứng sững nhìn vào khoảng trống mà vài phút trước đã có người đứng đó, bất giác buộc miệng hỏi thầm, tay nắm chặt giọt nước mắt mà nó vừa may mắn có được..
..Ánh kim loại lóe sáng kéo nó ra khỏi cơn mộng mị..
Cúi người nhặt vật kim loại đó...
Là một sợi dây chuyền với mặt là hai chiếc nhẫn lồng vào nhau..
Nó nghiêng đầu ngẫm nghĩ, rồi như chợt sáng lên
-Đây là sợi dây chuyền lần trước mình đã nhìn thấy Miss Kwon đeo ..
Nó thốt lên kinh ngạc, điện thoại trong túi rung bần bật báo có tin nhắn
From: Mushroom
" Jessi, cậu ở đâu? Tae Yeon nói rằng cậu không có trong phòng và tớ đã nói dối rằng cậu đang ở phòng Sunny. Quay về trước khi bị phát hiện.."
Tin nhắn lo lắng của Fany khiến nó sực nhớ rằng mình đã ra ngoài phạm vi được quy định.
Nhét điện thoại vào lại trong túi, nó quay người bước vội về phòng.
~***~
Mân mê sợi dây chuyền trên tay, nó thiếp đi trong khi tìm lời giải cho câu hỏi luôn khiến nó bận tâm từ quãng đường trở về.
"Yuri! Chuyện gì đã xảy ra? Mà nó lại khiến cô đau khổ như vậy chứ? Món trang sức này.. liên quan đến chuyện đó sao? "
Và như thế, nó mang hình ảnh một cô gái lạnh lùng đứng cô độc trước biển cả - đất trời bao la vào giấc mơ.. trong cơn mộng mị, nó lại bắt gặp thêm hình ảnh sợi dây chuyền mà nó đang nắm chặt trong tay..
Ngày mai, nó sẽ mang sợi dây trả lại cho chủ nhân thực sự của nó...
__~o~__
Sáng hôm sau, công chúa dậy thật nhanh mà không cần đến đồng hồ báo thức . Sửa soạn tập vở, nàng hăm hở xốc cặp đến trường, không quên vơ lấy sợi dây chuyền đặt trên gối.
.... Sân trường....
Suốt từ tối qua, những hình ảnh vô tình bắt gặp luôn xuất hiện trong cơn mộng mị của Sica; hình ảnh về một Miss Kwon cô độc như chìm đắm trong thiên nhiên bao la, về gương mặt lạnh lùng in hằn nỗi đau mất mát; về mùi hương khó quên toát ra từ cô ấy và về giọt nước mắt trong suốt như viên ngọc quý mà nàng vô tình "thó" được