watch sexy videos at nza-vids!
Wap hay
Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen
Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen
Xuống Cuối Trang
Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là

Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen

full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.


Rồi em từ từ dìu tui dậy, mặc đồ cho tui, rùi em đưa con mắt ti hí qua khe cửa xem thử có ai ở ngoài không rồi nhanh chóng mở ra rồi đẩy tui ra ngoài rồi đóng cửa cái phập. Vừa chui được ra ngoài, tui té nhào cài ầm rồi cũng lò mò đứng dậy rồi bám vô cái bụi chuối ói nốt phần còn lại Rồi mò ra cái chum nước (hoặc gọi là cái vại, cái phi ), dùng cái gào múc 1 miếng nước rồi xúc miệng rửa mặt để định thần lại 1 chút. Nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi thiệt không tin vào mắt mình nữa. bần thần thờ thẫn cả lúc thì thấy ông già bé Nhi mà xuống
Cha nhà mày, đô yếu thế con trai, làm tao đợi mày mãi nãy giờ ở trên. Còn chịu nổi ko hay đi ngủ.
Tui thầm nghĩ, mẹ nếu đã ko thịt được đứa con thì mình thịt luôn thằng bố. Tui quay lại gãi gãi đầu, liểng xiểng đi tới. Dạ uống tiếp đi tía ơi, con còn chịu nổi. Rồi lảo đảo tới chỗ ông già rồi vịn vai ổng nhờ ổng dìu lên nhà trên. Nói cho oách vậy thui chứ tui xác định là thí mạng cùi này chiến với ổng rồi. Dù gì ở xóm tui cũng có số má vậy mà về đây bị ổng quay như quay dế nên cũng tự ái ít ra tui què ổng cũng phải chột với tui đêm nay. Quay lại, 2 cha con tiếp tục trà dư tửu hậu. Đúng là ở quê nhậu có khác thành phố. Thường thường các thím nhậu ở nhà thì cũng đến giờ cả xóm đi ngủ thì cũng biết điều mà giải tán hội nghị chứ ở đây thì nhà nào nhà lấy cách nhau cả cái vườn, tha hồ mà la hét. Nghe tía chơi cái bài vọng cổ Ghe Chiếu Cà Mau sao mà thấy dân miệt vườn là thú vị và bình dị đến thế. Dường như cái bài này là Quốc Ca của Cà Mau hay sao mà thấy đa số ai dân cà mau cũng thuộc làu làu bài này ( các thím dân Cà Mau vô cofirm dùm cái). 1 hồi sau thì bé Nhi cũng tắm xong rồi đi lên bắt đầu dọn dẹp mấy thứ linh tinh trên sàn cho gọn bớt. Tui bây giờ thì cứ gục mặt xuống ko dám nhìn bé Nhi, nhớ lại chuyện vừa xong vẫn cứ thấy gượng gượng thế nào ấy. Còn Nhi thì hình như tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra. Vẫn cười nói vui vẻ. Thì ông già nhi tự nhiên quay qua nói
À nè con út, hát 1 bài đi, tía đệm cho. nãy giờ có 2 người hát qua hát lại, chan quá.
Dạ thôi, con hổng hát đâu tía ơi - Em nó nhõng nhẽo như đứa con nít - Con toàn nghe nhạc trẻ tía làm gì biết đánh.
mồ tổ cha mày, mày cứ hát đi, tao đệm cho - ổng bắt đầu lầy rồi thì phải
Vậy thôi tía đánh được bài: Bài Thánh Ca Buồn hông
nhà mình thờ Phật ai lại hát bài đó, bài khác đi
người ta đã hát rồi còn kì kèo này nọ, sợ ổng luôn - Tui nghĩ
sau 1 hồi suy nghĩ bài hát này mình thuộc và cả tía em nó biết đánh, em nó cũng chốt ra được 1 bài
Vậy thôi tía đệm cho con bài Hành trình trên đất phù sa đi, bé Nhi nhanh mặt ra mà cười hì hì
Rồi ok... rồi 2 cha con, kẻ đánh người hát y như các tài tử cải lương người xưa. Đúng là bài này mà đưa cái giọng gái miền tây vô nữa thì quả thật không có loại mía nào chịu nổi sức ép với cặp đôi hoàn hảo này.

Tui cũng gật gù dùng cái muỗng gõ vô cái chén lóc cóc leng keng tạo lên dàn hợp tấu không thể nào ảo hơn...

Sông quê ơi, nắng mưa bao ngàn xưa,
Tôi không quên lũy tre xanh hàng dừa
Về Bạc Liêu nghe hát sáu câu đờn vọng cổ
Cà Mau cuối nẻo chung tình gửi lại đôi lời...
Giờ nghĩ lại... mỗi lần có dịp về miền tây. Tui lại nhớ đến những cảnh này 1 cách da diết. Đúng là 1 khi đã đi miền tây (phải đúng chỗ nha) thiệt sự là chẵng nỡ về... day dứt và bồi hồi lắm.

Hát xong, Bé Nhi liền cười hihi, rồi dọn dẹp tiếp rồi mang xuống bếp. Để lại 2 tía con sát phạt nhau tiếp, nói chuyện với ổng 1 hồi mà tui chả biết tui gục lúc nào chả hay... Chỉ nhớ mơ hồ (mà ko hẳn là mơ hồ nữa, đến hôm sau bé Nhi có kể lại tui nghe) là 2 tía con em nó người xách hông, người ôm chân tui, vác tui xuống bếp ngủ đỡ. Rồi 2 cha con dọn dẹp đống tàn tro. Nghĩ lại cảnh xuống quê em nó nhậu, được cho tắm, cho ở, cho ăn, rồi có cả người dọn, rồi có người vác vào giường để mà ngủ thiệt sự tui ko còn mặt mũi nào nhìn đời nữa các bác à, Thiệt sự lúc đó mà tỉnh tí, có cái xẻng chắc tui cũng dám đào cái lỗ rồi chui xuống tự lập mình luôn ấy

Sáng hôm sau, à ko phải là đến tới trưa hôm sau, mơ màng dậy đã thấy mình đang nằm trên cái đi văng ( hoặc gọi là cái phản làm từ gỗ ấy) đầu kê gối đắp chăn, đắp mùng đàng hoàng rồi) lọ mọ dậy, cũng biết điều, tui vội vàng tháo mùng gấp mền đàng hoàng lại. Thấy tui đang loay hoay tìm chỗ cất, má bé Nhi thấy vậy liền nói, ấy, mày cứ để đó đi, để má cất cho. có bàn chải khăn mặt gì chưa, má lấy cho mày.
Tui gãi đầu đáp: dạ khỏi, con có cất đồ trong bao lô rồi, để con lên phòng lấy ạ
Ừ vậy để đó đi, bất cất cho. Đi lấy mà đánh răng rửa mặt đi con. tội thằng bé mới xuống đây đã bị tía nó hành rồi haizzz
Tui gãi đầu: dạ đâu có đâu má rồi nhanh chân lên tầng trên rồi vào phòng lấy đồ vệ sinh cá nhân.
Sau khi làm mọi thủ tục pháp lý thì giờ mới thấy bé Nhi xuất hiện, chả biết con bé làm gì tờ sáng giờ. Vừa gặp tui đã reo lên như từng... có cuộc chia ly. Anh tỉnh rồi hả... Đi chơi tham quan ko em dẫn đi...
Đi đâu gái !!!
Đi đến nơi mà bất cứ ai xuống đây đều muốn đi- Em nó nói cái giọng kì bí
- Ừ vậy đợi anh chào má đã
- Ủa, em nhớ má em có để anh ra đâu, mà xưng hô tự nhiên. "như người hà nội thế" - Em nó giả giọng của người Bắc nghe mà phát ghét >" - Kệ, anh cứ đấy, làm gì anh rồi cười nham hiểm xuống nhà chào bác gái... rồi đi cùng với em nó, để xem xem, cái nơi thần thánh đó là con mẹ gì.



Chap 23:

Lật đật lên phòng lấy cái chìa khóa xe, lon ton đi xuống thì bé Nhi vậy nói: - Anh bị khìn hông, nghĩ sao mà đi xe máy. Cất đi, cũng không xa đâu. Cất cất đi dùm tui cái ông nội, lười thấy ớn à - Bé Nhi cười nghiêng ngả trong khi cái mặt tui méo xéo đếu hiểu cái gì.
- Ờ vậy đi bộ - Tui tiu nghỉu.
- Đi bộ mới lỡn mợn chứ - Bé Nhi nheo mắt nhìn tui.

Công nhận con bé mau quên thật, cứ nhắc đến mấy cái tự lãng mạn này nọ là lại làm tui nhớ tới chuyện tối qua. Thấy mình cũng lầy quá xa vậy rồi vậy mà bé Nhi vẫn tỉnh bơ với tui. Phải chăng đối với em, mấy cái chuyện đó nó quá tầm thường chả còn tí cảm xúc nào chăng ?

- Mà nói anh nghe, cái nơi mà em miêu tả nghe gì mà thấy hấp dẫn quá vậy - Vừa đi tui vừa nói chuyện
- Anh hỏi nhiều quá à, anh cứ đi theo em đi, rồi sẽ biết thôi - Em nó nhõng nhẽo.

Đi được 1 đoạn tui lại hỏi:
- À em nói nè, dưới xã em, có nhiều gái đẹp hông ? Sao đi từ sáng tới giờ không thấy 1 con mắm nào hết vậy ?

Chợt con bé lườm tui cái roẹt:
- Không có, dưới đây con gái xấu quắc à - Em nó trả lời cái giọng cuống quít như che dấu 1 sự thật bí hiểm nào đó
- Thật khó đó cô nương - Tui lườm lườm ghẹo ghẹo
- Ơ nói thiệt mà - Rồi con bé đi nhanh hơn trước ra vẻ ngượng ngịu, làm tui phải dí theo rồi nói
- Ờ, chắc ở đây con gái nó xấu lắm hen, xấu chắc toàn cỡ như em ko nhỉ - Tui cười ha hả
- Cái gì ? dám kêu em xấu hả, chết nè chết nè - Con bé cứ thế mà nhéo tui, làm tui chạy thấy mẹ, 2 đứa dí nhau như 2 đứa con nít đang nô đùa dưới cái nắng chang chang (Giờ nghĩ lại mới cảm thấy 1 điều. Cái khoảng thời gian ấy bên em, tui như là đứa trẻ suốt ngày kiếm chuyện chọc em, rồi bị chọc lại, chả ai chịu thua ai. Nói chung là ko có khái niệm tuổi tác dính dáng vào 2 đứa, tự nhiên lắm. Không như bây giờ, kể từ ngày tui bắt đầu quen gấu tui... Chặng đường chinh phục gấu, tui đã có nói sơ sơ qua ở phần chap bonus. Tả ngắn gọn vậy thôi nhìn tưởng cuộc tình toàn màu hồng... chứ thật sự cũng chua chát và nhiều sóng gió lắm. Tui không thể có cái bản tính như con nít như mỗi lần đi cùng với Bé Nhi được. Ở bên gấu hiện tại. Tui lúc nào cũng phải ráng tỏ ra là 1 thằng đàn ông có bờ vai rộng để che chờ cho người mình yêu. Biết suy nghĩ xa hơn về tương lai của 2 đứa chứ không còn sống theo kiểu hiện tại được ngày nào hay ngày đó như hồi xưa. Nói chung trải qua mỗi người con gái. Tui đều đúc kết và rút ra được nhiều bài học để ko phải gây lỗi lầm ở người sau. Và người con gái này (gấu tui) chắc có lẽ là người cuối cùng của đời tui. Mà sau khi trải qua mấy mỗi tình cả từ thời lớp 3, cho đến lúc vào học trường cấp đến tận bây giờ. Tui cũng đang lưỡng lự sau khi kết truyện này (ko biết chừng nào) thì có nên viết về truyện vợ sắp cưới của tui không ? Hay có lẽ viết về những chuyện ở biên hòa đại loại như chuyện Giang Hồ biên hòa và những luật lệ ngầm. . vv... Thôi tới đâu hay tới đó... tâm sự các bác cho vui tí

Đi 1 hồi thì cũng tới nơi, tui thở phì phò như chó. Con bé nhìn tui mà chọc:
- Thấy khiếp hông, đi có 1 tí mà để mệt rồi, đúng dân thành phố có khác !
- Ê, không có chọc nha, anh mệt thật chứ bộ, 8 năm trời mới đi bộ 1 lần, làm sao chịu nổi sức ép của Hoa Kì
- Thôi vô nhà uống nước đi ?
- Ủa vô nhà là sao ? - Tui thắc mắc hỏi
- Thì cái trại nuôi tôm sú này là của nhà em mà ?
- WTF ? Thiệt không hay quăng bomb với tui đó bà nội !
- Thiệt chứ nói xạo với anh mần chi ! Tía em là chủ cái trại này mà. Nhà còn cái vườn nhãn nữa. Không biết tía em có trong ko, hay đang ở bên vườn nữa.

Má nghĩ lại cái hôm bệnh viện ngồi nói chung với bé Nhi, cứ nghĩ con bé quăng bomb gì đó. Giờ mới thấy là đúng thật.

- Ờ thôi vô nhà uống nước đi em, anh sắp thành ma khô rồi, khát muốn chết.
- Ừa lẹ dô nhà nghỉ 1 xíu. Rồi đi tiếp.
- Trời còn đi tiếp hả - Tui nhăn nhó cái mặt
- Thì tới rồi, chẳng lẽ ở trỏng không ? Phải đi ra trại mới có chỗ chơi chứ - Con bé chu mỏ lên hống hách nhìn... mún cắn cái nữa
- Thôi, mệt em quá. Vô nhà uống đi.

Vô nhà, thấy thằng 1 thằng nhóc, đoán chắc lớn hơn nhi mà nhỏ hơn tuổi hơn tui. Nó cởi trần mặc quần đùi, đang đung đưa trên chiếc võng mồm nhai nhải cái bài gì quên mẹ nó tên rồi mà có khúc: Zìa tới đầu làng, con chím sáo nhỏ hát vang cả làng ấy... Quên rồi. Còn nhớ câu đó lắm. Tại vừa vô nhà, nghe thằng đó hát, bé Nhi vội vô táp thằng bé 1 phát:
- Trời thấy gớm không, bắt quả tang tại trận anh Đen trốn việc ra đây nằm hát nha. Em méc tía em nè.

Rồi con bé giả bộ rút điện thoại ra rồi gọi cho tía em nó:
- Alo, Tía hả, dạ út đây tía, tía về trại mà xem anh Đen kìa ! Ảnh đó hả ! Dạ tía, anh đang đung đưa trên võng, mồm phì phèo thuốc, đang hát nhan nhản kia kìa...

Còn thằng tên Đen thì: đứng cmn hình khi thấy con bé nó troll. Cứng cả mồm, à ko, cứng cả người trên võng. Hồi sau chợt thằng con giãy nảy lên.

- Trời bé Út ! gọi thiệt hả, chết Đen rồi, sao lại làm thế.

Tui nhìn 2 đứa mà ko tài nào nhịn nổi cười. Cứ bụm miệng mà cười khe khẽ. Con bé Nhi chơi với tui riết coi bộ trình độ chọc ghẹo cũng tăng lên hẳn thì phải.

- Ai biểu cái tội lười mần chi !
- Có đâu, trưa nắng ngoài chòi nóng quá, Đen mới vô nhà chứ bộ - Thằng Đen nói mà gãi gãi cái đầu
- Hihi em đùa thôi, chứ có gọi đâu. Ghé vô đây thăm anh thôi, anh Đen làm cho em ca trà đá đi, em khát nước quá.
- Tuân lênh tiểu thư - Rồi thằng Đen lon ton chạy xuống sau nhà pha ca trà.
Tui mới quay qua khều bé Nhi:
- Đừng nói là osin nhà em đó nha! Xưng tiêu thư mới ớn chứ.
- Đâu có, hihi, anh Đen này gần nhà em đó. Thấy hiền lành, chăm chỉ. Hồi nhỏ hay qua nhà chơi với em lắm. Rồi lớn xíu nghỉ học thì theo tía em phụ. Giờ thì tía em giao cho cái trại này để trông.

Vừa nói xong thì Đen vác ca trà đá lên, mặt tươi cười.
- Ủa mà anh này là anh nào vậy Nhi
- À anh này là anh V, bạn... à anh của Nhi trên Biên Hòa - Con bé bối rối ko biết dùng đại từ danh xưng nào cho chuẩn
- Ủa vậy hả, dạ em chào anh V, em tên Đen
- Ừ chào Đen

Rồi thằng Đen rót ra cho tao 1 cốc trà. Đếu cần ngại ngùng, tui nốc cái ực hết ly, xin thêm ly nữa làm 1 phát 3 ly. Mới thấy sướng sao. Đến bé Nhi, thằng Đen nó rót cho nó, mà uống theo đúng cái kiểu tiểu thư, cái mồm chu chu này, uống từ từ, xong chùi miệng thấy phát ói.

Xong thằng Đen kêu:
- Ủa mà có thiệt Út xuông đây thăm anh thiệt không ?
- Thì thiệt mà, vậy còn hỏi. Quê rồi, thôi đi về anh V - Con bé vùng vằng nắm tay tui giả bộ kéo đi về. Thì thằng Đen đã vội lên tiếng:
- Thôi con lạy má, nhõng nhẽo vừa thui. Xuống đây là tui biết ý đồ gì rồi, lại còn giả vờ - Rồi thằng Đen cười ha hả

Thiệt sự nãy giờ tui như cái thằng người dưng đúng nghĩa, để cho 2 đứa nó độc thoại với nhau mà chẳng biết nói gì và hiểu tụi nó nói gì.
- Xí, biết vậy tốt, Đen dẫn út ra chòi bắt cái gì ăn đi !
Thằng đen xoa xoa cái cằm suy nghĩ: - Mùa này tôm chưa có lớn, bắt ăn không có đã đâu. Ăn cá lóc nướng rơm ko ?
- Ăn - Bé Nhi mắt hịp lại cười gật đầu hưởng ứng nhiệt tình, mà nói thiệt, tui còn hưởng ứng nhiệt tình hơn cả con bé. Thức dậy sáng ra chưa ăn uống gì đã bị con bé bắt cóc đi... Đã vậy còn đi xa nữa, làm tui đói muốn chết.
- Vậy đi thôi anh V, bé Út. Để em lấy cái vợt, và mấy cái nhanh cây.

Rồi 2 đứa lon ton đi theo ku Đen men ra cái ao nuôi cá. Thằng Đen tay cầm 1 nắm cám quăng xuống. Một đám cá loi nhoi lúc nhúc như dòi dành nhau ăn. Thằng Đen nhanh tay quơ lên đến 4 con cá, quay lại nhìn bé Nhi ra chiều hỏi xem đủ chưa. Bé Nhi hiểu ý liền trả lời. Bốn con ăn sao đủ, vớt thêm 2 con nữa đi anh Đen.

Thằng Đen thả 4 con cá lóc nhảy lổm chổm trên bờ. Bé Nhi với tui vội dùng chân đá đá ko cho nó búng xuống nước, rồi ku Đen nhanh tay khua thêm được 3 con nữa. Rồi đổ hết lên bờ, rồi nhanh chóng chụp 1 con quăng xuống nước. Rồi ku Đen nhanh chóng dùng mấy cành cây xiên thẳng từ họng con cá tới tận đít 1 cách chuyên nghiệp. Đúng là dân quê có khác, mấy việc này làm lẹ làng vô cùng. Không quên lườm bé Nhi.
- Nhớ đó, ko có được méc chú 4 (tía bé nhi) nghe không ? Chú biết được là anh mệt đó.
- Dạ em bít rồi mà anh cứ lo - Con be cười híp mắt khi thấy mấy con cá trên tay ku đen được thằng bé làm gọn gàng đâu vào đấy.

Rồi thằng đen nói:
- Giờ vô nhà lấy tí muối tôm với chanh rồi ra ruộng nướng ăn trưa luôn - Cả 2 đứa tui nhanh chóng đồng ý với quyết định không thể sáng suốt hơn của thằng ku Đen...



Chap 24:

Rồi thằng đen nói:
- Giờ vô nhà lấy tí muối tôm với chanh rồi ra ruộng nướng ăn trưa luôn - Cả 2 đứa tui nhanh chóng đồng ý với quyết định không thể sáng suốt hơn của thằng ku Đen...

Lụm 6 con cá, 3 đứa mỗi đứa cầm 2 cái cây đã được xiên vào họng con cá lóc, đi lon ton giữa trời nắng, ước mơ thầm kín lớn lao của tui ngay bây giờ là tìm được cái bóng mát nào đó, tiễn vong luôn và ngày mấy con cá này chứ bây giờ đói rã ruột ra đi 1 hồi vòng ra đằng sau cái trại nuôi tôm cá có 1 cái ruộng bỏ không, quăng đám cá ở đó cho bé Nhi giữ, tui với thằng Đen chia nhau ra tìm củi với rơm rạ... lụm 1 lúc cuối cùng cũng đã nhiều và giờ là lúc tiền trảm hậu tấu với món cá lóc nướng rơm theo kiểu cà mau miêu tả tí cho các thím hiểu cách nướng cá. (bác nào đang đói có thể next khúc này )
Đầu tiên là thằng Đen nó lụm mấy cục gạch 4 lỗ rồi xếp thằng vòng tròn ( mục đích là cho cái đám tro tàn còn nóng rực hồng ko bị gió cuốn đi, ngoài rồi nó còn tụ hơi nóng nhiều hơn => mau chín cá). 6 con cá được xiên 6 cái cây, thằng Đen nó dựng đứng 6 con cá lên mỏ cắm xuống đất, đốt cây còn dư từ miệng cá tới đầu cây được chôn xuống đất làm trụ để cá khỏi đổ. như vậy lửa sẽ ko bị bén vào cây mà chỉ dính vào cá. Xung quanh phía dưới là được thằng Đen trải rơm rạ tràn làn với củi khô mục. Rồi bắt đầu nổi lửa.

Trang: « Trước 11213[14]151625 Tiếp
Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện về cô bé đứng đường mà tôi quen
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Truyện Teen Kiều thê của tôi
Chị ơi, ngày mai đợi anh đi học nhé
Em gái và chiếc điện thoại
Truyện Ma Dài Thung Lũng Ma
Truyện Teen Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi
Truyện Teen Chờ Ngày Mưa Rơi
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Truyện Teen Vợ à thua em rồi
Truyện ngắn - Tình yêu học trò
Truyện Teen Chuyện Tình Online
1234...131415»
Trang chủ
Tác giả: Luân Trần Google+
U-ON - 256