watch sexy videos at nza-vids!
Wap hay
Truyện Teen Xu xu đừng khóc
Truyện Teen Xu xu đừng khóc
Xuống Cuối Trang
Tổng hợp truyện teen hay cực hay.Bên dưới là

Truyện Teen Xu xu đừng khóc

full hay. Đọc truyện teen , tiểu thuyết hay trên di động.

Long, Đu Đu thì chở cậu ấy phía trước.. họ vẫn ko nói với nhau câu nào, mặt mày cứ chằm vằm.. đến 1 đoạn ngã ba, bỗng điện thoại tôi reo inh ỏi, khiến tôi phải dừng lại nghe.. La La. “alo??” “tôi đây, Xuân đang ngoài đường à?” “uh, tớ đang đạp xe” “vậy thôi cúp máy đi,coi chừng bị giựt điện thoại. khi nào vào nhà hay đâu đó gọi lại cho tôi nhé.” “uh..” tôi vừa gấp máy lại thì nhận ra, tôi đã bị lạc mất Long và Đu Đu. CHƯƠNG 42 họ đã quẹo, hay chạy thẳng? hic hic tôi bắt đầu thấy lo sợ và liền gọi cho Long, may mà có cái điện thoại, ko thì chỉ có ngồi khóc chứ biết làm gì.. nhưng, cũng đáng khóc lắm vì máy Long ko liên lạc được. trời ơi. tấp vào 1 lề đường và khi đã cảm thấy an toàn, tôi mở máy gọi cho Lãm, có thể Lãm biết Long ở đâu, họ chơi thân như vậy mà.. “cậu có biết nhà Long ko?” “chi vậy?” “tớ… cần đến nhà cậu ấy!!” “sao chứ??” tôi phải mất ít phút mới giải thích cho Lãm hiểu, toàn bộ sự việc đã diễn ra.. cậu ấy bảo tôi hãy đứng yên tại chỗ chờ.. 1 lúc sau thì Lãm đi xe ôm tới, tôi thấy an tâm hơn, ko hỉêu sao nữa… “để tôi đèo Xuân đến đó” nói rồi Lãm nhảy lên xe đạp, tôi cũng leo lên yên sau, cậu ấy lập tức đạp vù vù, còn nhanh hơn người ta đi xe máy nữa.. trông Lãm có vẻ vội vã hơn cả tôi.. .. “Lãm? tìm Long hả? nó nói đi chơi rồi.” “ủa chưa về sao chị???” “uh, chưa… có gì thế?” “à..ko, thôi bye chị” Lãm quay ra ko nói cho chị My biết thêm gì, tôi cũng chào vội rồi theo Lãm, ko biết cậu ấy có tính toán gì nữa.. tôi cố gắng hỏi Lãm khi cậu ấy đang cắm cổ đạp xe. “giờ biết tìm họ ở đâu bây giờ, hic..” “đừng lo, chắc nó sẽ gọi tôi sớm thôi” La La vừa dứt lời thì cậu ấy có điện thoại thật, y như có linh tính vậy, vì thế, cậu ấy cho xe vào chỗ sáng và mở máy nghe. “mày đang ở đâu??… huh?… tao cũng đoán ra mà.. uh, để tao tới…” tôi cố nghe xem có chuyện gì ko, nhưng vẻ của Lãm, thì hình như ko có việc nghiêm trọng lắm. cất máy điện thoại vào túi, Lãm nói với tôi.. “nó đang ở …” tình tình tình tang tang… điện thoại của tôi lại réo. “Xuân nghe đi, nó gọi Xuân đó” sao biết nhỉ? ko phải Long mà…số lạ… hình như số máy cố định… “XU XU hả? Xu về đi, tôi và thằng ấy đi chơi vòng vòng!” “đi chơi vòng vòng?” “lát nó sẽ tự về, ko phải lo, hen.” “khoan, các cậu ở đâu? cho tớ nói chuyện với Đu Đu!” “Đu Đu gì, thôi dẹp, cúp đây” tin tin..tín hiệu bị ngắt ngang trước khi tôi kịp nói thêm gì nhìn thấy vẻ ngơ ngơ của tôi, Lãm kêu tôi giữ chặt yên xe rồi tiếp tục phóng như bay. ………. ở chốt ngã tư nọ, có 2 anh cảnh sát giao thông đi xe mô tô và đội nón bảo hiểm màu vàng Đu Đu đứng tựa vào gốc cây xanh ở đó, khoanh tay nhìn Long và mấy anh cảnh sát. tôi nhảy xuống xe và chạy ngay tới chỗ Đu Đu, còn Lãm đi đạp thêm vài vòng để đến nơi Long đang nói chuyện với 2 anh kia. “có chuyện gì vậy?” “bị thổi.” “rồi giờ sao?” “tớ chả biết, nó đang năn nỉ.” Đu Đu đáp tỉnh nhưng vẻ mặt vẫn lo lo, cậu ấy ko quan tâm tới sự có mặt của tôi mà cứ chú tâm vào nơi có những người kia. tôi cũng quay sang và thấy Lãm đang nói rất nhiều, Long ở phía sau Lãm và chỉ còn biết lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu hoặc nói vài tiếng… ughh..ughh.. tôi… bỗng bị nấc cục. ugh…. ugh… khoảng hơn 15 phút thì 2 anh cảnh sát khoác tay, tỏ vẻ bỏ qua rồi lên xe mô tô phóng vút đi.. Lãm dắt xe đạp về hướng tôi và Đu Đu đang đứng, Long cũng dắt xe máy của cậu ấy theo song song. “trả xe cho Xuân nè.” “mọi việc sao rồi?…ugh…” “ổn cả rồi. ko sao. Xuân bị nấc cục à?” “hay vậy? thằng Long nói cả buổi mà ko được” tôi chưa thể trả lời vì cứ ugh…ugh.. thì Đu Đu chen ngang và nói về Long như nói về 1 anh bạn rất thân vậy “thằng Long”… cơ đấy… mặc kệ vẻ ngạc nhiên của tôi, Long nhảy vào càm ràm. “tao đâu có nói giỏi như thằng này, mà nó cũng nhờ có ba làm trong ngành thôi.” “làm trong ngành??” tôi và Đu Đu cùng đồng thanh hỏi, Lãm tỏ vẻ ko thích và bảo Long nổ máy xe, Long thì vẫn như mọi khi, hễ thích nói là nói, cần gì để ý ai thích hay ko thích. “ba nó là Trưởng phòng CSGT Quận…” “thôi đi, Long. bọn mình đi uống nước mía đi.” “okay… Xu Xu đi chung nghen. Cả mày nữa, Đu Đu!” oh…Long cũng gọi Đu Đu thật là thân thiết, ack ack.. sao họ quen nhau nhanh vậy cà.. “eh, ko được gọi tao như vậy. tao là Đường.” “kệ mày là Đường hay Muối, tao kêu Đu Đu vậy đó, hì.” Long nói , cười nhe răng rồi khởi động xe, Đu Đu quạu quọ 1 hồi rồi cũng nhảy lên xe đạp chạy theo.. “cậu…urgh… đồng ý đi với họ à?ugh..” “uh, có sao? cậu ko thích?” “ko phải, mà…ugh..” “tớ thấy khát nước, uống chút rồi về.” “uh..” như vậy, 3 chúng tôi tấp nhanh vào 1 quán nước mía gần đó, gọi 4 ly và 1 đĩa cá viên chiên.. tôi vẫn chưa hết cơn nấc.. có mấy người cũng ngồi bàn kế bên, họ nhìn tôi, xì xào xì xào gì đó.. “chà, 1 nàng 3 chàng hen. hay là 3 anh trai và 1 em gái?” CHƯƠNG 43 cô bán nước vừa đặt 4 cái ly xuống đã hỏi han như thế, làm tôi lúng túng ko biết trả lời sao.. Long vẫn nhanh nhảu hơn cả. “1 bạn thân, 1 anh trai, còn cháu là bạn trai. kakaka” sau câu nói của Long, chỉ có mình tôi phản đối, Đu Đu và Lãm đều “Xì” 1 tiếng nhỏ rồi cầm ly nước lên uống còn Long thì cứ vui sướng với câu trả lời của mình. *__* “Xuân vẫn chưa hết nấc sao?” nghe Lãm hỏi, Đu Đu bấy giờ mới để ý, quay sang nhìn tôi. ughh… hic… tôi khẽ gật đầu. Long đẩy cho tôi ly nước và cầm bình trà rót đầy.. “uống nước nhìêu vào cho hết này!” tôi cũng nghe theo, cầm ly nước, uống 1 hơi cạn đáy, nhưng vô ích, tôi vẫn cứ nấc ugrh, urgh… mãi… Lãm vỗ vào gáy tôi đều đều, rồi bảo tôi hít sâu, nín thở, đủ mọi cách, mà cũng có hiệu quả đâu.. “Đu Đu… “ tôi vừa quay sang nhìn Đu Đu “tha thiết”, cậu ấy đã giơ tay búng 1 phát rõ đau vào tai tôi…AHHHH..ui da.. hic hic.. “làm gì thế??” cả 2L đều lớn giọng gào lên, Long chồm sang như muốn hỏi tội Đu Đu, còn Lãm thì kéo đầu tôi lại để xem chỗ Đu Đu vừa búng mạnh. giọng xót xa.. “đỏ cả lỗ tai rồi, Xuân chắc đau lắm??” có lẽ họ ko hiểu rằng đó là cách duy nhất giúp tôi hết nấc cục, và chỉ có Đu Đu là làm được. hồi trước tôi đau đến phát khóc, mẹ tôi còn sang nhà mắng vốn ba mẹ cậu ấy nhưng về sau, chuyện đó như 1 giải pháp ko thể lựa chọn khác đi. tôi vừa nhăn mặt, vừa ôm tai, vừa cười… “đau, nhưng hết nấc rồi.^^” 2L nhìn tôi, nhìn Đu Đu, rồi như ko đồng tình với phương pháp giải nấc “khủng khiếp” này, họ im lặng ko nói tiếng nào và tiếp tục ăn.. khoảng ít phút sau thì Lãm gọi tính tiền, rồi trước khi đứng dậy, cậu ấy nói với Đu Đu bằng giọng hơi thấp.. “hẳn sẽ có cách nào khác để chữa nấc cho Xuân hơn làm cô ấy đau như vậy.” Bạnđangđọctruyệntaihttp: Ko biết có phải vì câu nói của Lãm ko mà suốt đường về Đu Đu tỏ ra trầm ngâm suy tư gì đó, tôi hỏi mấy câu mà cậu ấy chỉ ậm ừ , trả lời chẳng đâu vào đâu.. đến khi tới trước cổng nhà, Đu Đu mới e dè đưa tay sờ vào lỗ tai trái cái chỗ mà vẫn còn đỏ ửng sau cú búng của cậu ấy ban nãy. “tớ làm cậu đau lắm hả?” “ko sao đâu mà. nấc cục mãi khó chịu hơn” “chắc phải tìm cách khác…” “ko có đâu, đừng nghĩ nữa. hihi…” tôi cười toe cố để xoa đi sự lo ngại của Đu Đu, trước giờ làm việc này hàng trăm lần cậu ấy ko có thấy gì, tự nhiên bị Lãm nhắc nhở, lại trở nên như vậy… tôi tìm cách hỏi sang chuyện khác để Đu Đu đừng nghĩ về nó nữa.. “mà, sao cậu và Long vui vẻ với nhau vậy?” “thế bọn tớ phải đánh nhau à??” “ko…tại vì…hồi ở nhà 2 cậu thấy… căng lắm..” “uh… lúc đó là nó ghen với tớ.” ghen? ghen gì chứ?T___T tôi hơi đỏ mặt trong khi Đu Đu chỉ cười mỉm, rồi bảo tôi vào nhà đi. thắc mắc vẫn chưa được giải tỏa.. ………………… ngày 25/3, tôi cuốn ba lô theo xe của trường lên Mandagui cắm trại 2 ngày 1 đêm… mỗi lớp có 10 học sinh được chọn tham gia, và may là, có Hương Kim trong ấy.. tôi ngồi cùng băng ghế với Kim, phía sau là Lãm và Long, trên xe cũng có cô giáo chủ nhiệm và thầy thể dục nữa.. cô giáo ngồi ở dãy bên kia, ngang với hàng ghế của chúng tôi. “kỳ này 3 em cố thắng nữa nhé?” nghe cô giáo khích lệ, bọn tôi chỉ cười trừ, ko biết có thắng nổi ko khi bây giờ có tới 6 trường khác cùng thi.. mà lại chỉ thi có 2 môn là IQ test và kiến thức tổng quát về Đoàn phần văn nghệ được tháo bỏ vì cho rằng có lẽ khó tìm ra Ban giám khảo công minh được.. phần chạy cũng bỏ luôn vì trong hội trại đã có trò chơi vận động giao lưu rồi.. chỉ có phần thi bổ sung đối kháng là còn thôi. ……… vừa xuống xe, tôi dáo dác tìm trường Gia Định, vì tối qua Đu Đu bảo cậu ấy cũng tham gia hội trại này.. có đến hàng trăm học sinh đổ về đây chứ ko ít, bọn họ đứng thành từng tốp rất xôm tụ.. “tìm ai vậy, Xu Xu?” “ah, tớ tìm… 1 người…” “ack, ko tìm người thì tìm chuột à?? tớ hỏi Xu tìm ai??” “chắc tìm Đu Đu của cô ấy” Lãm lên tiếng thay cho tôi để trả lời Long, còn hot boy Lo Lo nghe xong bỗng cười khẩy.. “Đu Đu của cô ấy?? nhảm. họ chỉ là bạn thân thôi” “chữ “của” đó mày hiểu thế nào mà bảo nhảm?” “thì..thì…” “ko giống Xu Xu CỦA mày đâu!” mặc kệ cái vụ “Của, của” điên khùng ấy, tôi bước nhanh về hướng có tấm biển Trường PTTH Gia Định.. “đi đâu thế?” ah… giọng của người ấy…hihi My Đu Đu T___T mặt tôi toe tóet và quên cả nhỏ Hoài Anh đứng kế bên. “eh, trường bà đó hả Xu?” “uh… Grand School, xe màu xám tro ấy.” “đẹp hen, có nhiều bạn nam đẹp trai hung?^^” “ah.. bạn nam đẹp trai hả… có chứ..” “2 cây ăng ten của cậu đâu?” tôi đang nói với Hòai Anh thì Đu Đu hỏi, pha chút đùa cợt, cậu ấy nói ăng ten nào vậy?? O__0 “Ah… thấy rồi.” Đu Đu nhăn răng hướng mắt về phía sau tôi, và vì thắc mắc tôi cũng quay lại để nhìn, thì nhận ra La La và Lo Lo đang bước đến gần. họ là ăng ten của tôi áh? CHƯƠNG 44 khi cả 3 người đứng cạnh nhau, họ gần như bao lấy tôi, tôi thành cục nhân bị lọt thỏm giữa 3 cây cột điện, có lẽ vì tôi nhỏ người.. “trại bên đó ở góc nào vậy?” “dưới kia” Đu Đu chỉ tay xuống sườn đồi bên tay trái, đáp lời Long, trường tôi cắm trại ở trên này, ngay cạnh hang đá.. nhỏ Hoài Anh kéo tôi ra cạnh nó và thì thầm. “eh, 2 bạn này là … bạn của bà hả?” “uh…” “giới thiệu cho tui 1 người đi, bạn mặc thun sọc ấy.” người mặc thun sọc là Long, thật là sao ai cũng thích cậu ấy hết thế… hèn chi được coi là Hot boy.. “đó là Long… kia là Lãm…” “wow, tên đẹp ghê.. hihi… bạn Long thì đẹp trai, sành điệu, đi giày Converse kà…” “vậy hả?” “còn bạn Lãm thì hơi lạnh, nam tính…cũng quyến rũ ghia… trường Grand đúng là tuyệt thật!” Hoài Anh xuýt xoa 1 hồi thì tiếng gọi tập trung của trường Gia Định vang lên, khiến nhỏ và Đu Đu vội chạy về chỗ ấy.. rồi thì “2 cây ăng ten của tôi” mỗi người chia ra 1 bên, kéo tôi về trại của trường. TT___TT …………… sau khi dựng lều xong, bọn tôi được phát cho 1 lá phiếu để đến khu ẩm thực mà mua phần ăn tối.. nhưng thay vì đi thẳng tới đó, tôi cứ nhắm hướng sườn đồi mà đi.. “Xuân đi đâu thế?” “ah tớ đi tìm bạn.” “mình đi cùng được ko?” Hương Kim đề nghị và tôi cũng vui vẻ đưa Kim theo, đó là 1 người bạn tốt, và ít ra, đi với Kim, tôi ko thấy căng thẳng như đi với 2L. ah, 2L đó, họ còn đang mải chơi bóng với đám bạn đằng kia.. Đu Đu đang gặm bánh mì, nhìn thấy tôi thì phủi quần đứng dậy, tay vẫn cầm khúc bánh ăn dở.. “cậu đang ăn à, Đu Đu?” “uh..” “thế mà tớ định rủ cậu đi ăn” “đi ăn ở đâu?” “ở Khu Ẩm thực đó” “ah… trường mình ko có phiếu đó, bọn tớ được phát bánh mì và xôi thôi.” oh… ra vậy… trường tôi chơi sang quá… mấy trường khác cũng tự túc phần ăn thôi Đu Đu ko đi, tôi cũng chẳng muốn đi qua đó ăn đâu. “vậy đi chung đi, mình dư 1 phiếu nè” Hương Kim mỉm cười và chìa ra 2 lá phiếu, ko hiểu sao Kim có tới 2 cái… như đọc được suy nghĩ của tôi, Kim giải thích vì cô ấy có đăng ký 2 phần, cho bạn của Kim ở lớp khác, nhưng giờ cuối ko đi được… tôi quay sang bảo Đu Đu hãy đi chung, thì thấy cậu ấy nhìn Kim lạ lắm… “ah, đây là Kim, bạn cùng lớp với tớ. còn đây là Đu.. à, Khánh Đường.” “chào bạn” Kim nói giọng thanh tao và cười chào Đu Đu, cậu ấy cứ đứng thừ ra.. rồi lúng túng.. “ah..chào …” …… đó là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy như thế. cậu ấy chen vào giữa tôi và Kim, và bắt đầu hỏi chuyện cô ấy, có cảm giác Đu Đu ko cần quan tâm tới sự có mặt của tôi nữa.. )__0 Vì bị bao quanh, kẻ túm áo, người ôm tay, Long bực bội quát to với đám bạn… làm thầy phụ trách phải bước tới giải tán.. “trong đây là khu du lịch rừng, làm gì có gấu, mấy trò về chỗ ngủ sớm đi” nhờ vậy mà bọn họ mới chịu rời khỏi chúng tôi, lục **c về lại lều của mình… tuy nhiên Lo Lo vẫn ko chịu cho qua chuyện, cậu ấy kéo tôi ngồi xuống.. “sao, gấu nào, Xu nói tớ nghe xem” tôi đành phải lôi cái điện thoại, với sợi dây trang trí chỉ còn trơ trơ đưa cho Long… “con gấu trúc mà tớ đeo vào điện thoại này áh” “xời… tưởng gì… lại là cái đồ xí xọn này…” Long vừa nói, vừa cầm cái điện thoại của tôi lên trước mặt, đung đưa sợi dây trống… ngắm nghía.. “Xu Xu thích thì tớ mua cho con khác đẹp hơn.” “ko… tớ chỉ thích con gấu..” “vậy thì mua con gấu!” Long ko hiểu, rằng ko phải là con gấu hay con… rồng, mà là do ai đã tặng cho … hic, mà thôi, nói thêm cũng chẳng ích gì, tôi chỉ thở dài, lấy lại cái điện thoại và mặt thì buồn thiu. “mai mốt những lúc thế này, đừng có đi đâu 1 mình nhé, tôi sợ mất Xu Xu lắm” giọng Long hơi thấp, cũng ko có vẻ đùa giỡn, cậu ấy nói như thể van xin tôi vậy… +__+ sao lại sợ mất tôi, tôi có phải vàng 9999 đâu… nhưng với thái độ thành khẩn của Long, tôi chỉ biết gật đầu, dù sao thì lần này là tôi sai rành rành rồi. ………………………………… hơn 10h sáng ngày hôm sau, xe mới sửa xong được, đến hơn 8h tối mới về tới thành phố. bọn tôi vừa mệt vừa buồn ngủ, có bạn còn bị bệnh cảm do ngủ ngoài gió, thật là 1 chuyến đi thất bại… tôi chia tay Long và Hương Kim tại trường, lên cùng tuyến xe búyt với Lãm để về nhà… giờ chỉ mong bay lên giường và ngủ cái vèo thôi.. mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi, như 1 giấc mơ.. “nếu mệt thì tựa vào ghế ngủ đi…” Lãm nói nhỏ với tôi, đôi mắt vẫn sâu thẳm như thế, đường từ trường về nhà tôi ko bao xa… ngủ làm gì… vì vậy, tôi lắc đầu… thế mà, chỉ 5 phút, tôi ngủ gục bên cạnh Lãm.. chỉ khi cậu ấy lay gọi tôi dậy xuống trạm, tôi mới mở mắt nổi.. “sao…cậu xuống theo tớ?” “trời tối mà, tôi đưa Xuân về rồi bắt chuyến khác” “mới 8h… ko sao đâu…” “đừng cãi, đi thôi..” La La lại giật ba lô của tôi và kéo tôi đi nhanh, cậu ấy cũng đã rất mệt rồi… tôi về đến cửa nhà thì Lãm quay ra ngay, tôi còn chưa kịp nói câu cảm ơn. sao vội vậy cà..? “về rồi hả? có sao ko?” tiếng nói đó… cất lên khi tôi chưa bấm chuông… là Đu Đu.. nhìn thấy cậu ấy, tôi vừa giận, vừa tức, vừa… nhớ, cảm giác cứ lộn tùng phèo… thành ra… ứa nước mắt… hổng nói được gì. “sao vậy? sao khóc?” “ghét cậu lắmm!!” “mắc gì ghét tớ?? lẽ ra tớ đã định sang cho cậu 1 trận …nữa là…” “………huh??…… tại sao?” “……thôi, vào nhà đi, trông cậu oải lắm rồi…” Đu Đu 1 tay đẩy tôi vào cửa.. 1 tay thì bấm chuông… trước khi mẹ tôi ra, Đu Đu chỉ vội nói 1 câu ngắn.. “lau nước mắt đi, Xu Xu. mít ướt quá.” TT__TT …………………… tôi giấu nhẹm chuyện bị lạc gần 2 tiếng đồng hồ, chỉ kể ba mẹ vụ thi gặp Đu Đu mà thôi… “vậy là con nhường cho nó thắng hả?” “cũng ko hẳn… con nhường vài câu đầu thôi à..” “hèn gì mà nó sang kiếm con ngay chiều qua, vẻ hầm hầm..” “vậy sao ba??” kiếm tôi ngay khi về, vẻ hầm hầm?? hic, cậu ấy đúng là “định cho tôi 1 trận”… nhưng, tại sao chứ..? “chắc nó tự ái. mà khi nghe con bị kẹt lại 1

Trang: « Trước 1910[11]121316 Tiếp
Đến Trang
Trang Chủ Đọc Truyện Truyện Teen Xu xu đừng khóc
Lên Đầu Trang

Truyện Teen Hay Khác

Truyện Teen Kiều thê của tôi
Chị ơi, ngày mai đợi anh đi học nhé
Em gái và chiếc điện thoại
Truyện Ma Dài Thung Lũng Ma
Truyện Teen Người Yêu Của Tôi Là Sao Chổi
Truyện Teen Chờ Ngày Mưa Rơi
Truyện Teen Vợ hờ ơi Anh yêu em
Truyện Teen Vợ à thua em rồi
Truyện ngắn - Tình yêu học trò
Truyện Teen Chuyện Tình Online
1234...131415»
Trang chủ
Tác giả: Luân Trần Google+
U-ON - 697