là thật lòng !!!
Cô gật đầu :
- Hãy đi theo tôi !!!
Hắn lặng lẽ đến bên cửa phòng . Người con gái hắn yêu thương đang nằm trong đó .
Người con gái với mái tóc đen dài , đôi mắt to và cái trán bướng bỉnh .... giờ đang nằm
thiêm thiếp !!!
Nhưng không .... !!!!!!!!!!!
Trong phòng ! Trên giường ... hoàn toàn trống rỗng .
Người nằm trên đó đã biến mất !!!
Hắn sững sờ .
Còn Hướng Dương , trước mắt cô tối sầm .
Trái tim của 1 cô gái 17 tuổi như cô đã đến giới hạn với những cú sốc trong ngày . Cô chỉ
thốt lên được mấy tiếng rồi ngã lăn ra ngất xỉu .
- Why ??? Tại sao ???
Chap 32 :
Anh là ai ?????
5 năm rồi !!!
Nước Mỹ ....
Giấc mơ của ta ....
.... cuối cùng ta cũng có thể chạm vào !!!
Em nằm ở đó ! Xinh đẹp hệt như 1 thiên thần ...
Kể từ lần đầu gặp gỡ em đã rất xinh đẹp !!!
God run rẩy tiến lại gần cô gái . Đôi mắt tím biếc của gã đẫm lệ .
Để có được em ! Gã tự nguyện bán linh hồn cho quỷ dữ ...
... hay quỷ dữ chính là gã !!!
Chớp nhẹ 1 cái .
Chớp cái thứ 2 .
Sau cái thứ 3 thì cô gái mở mắt .
- Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á ! Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét choi chói đó nếu không phải là của cô ta thì là của ai vào đây nữa ???
Bạn cứ thử tưởng tượng , nếu 1 ngày bạn tỉnh giấc . Vừa mở mắt ra bạn đã thấy ngay 1
khuôn mặt kề sát . Mặc dù khuôn mặt đó rất đẹp , da trắng , mắt tím nhưng trong tranh
tối, tranh sáng vẻ đẹp đó coi ra càng có phần ... ghê rợn !!!
Nhất là lại kèm theo 1 mái tóc bạc trắng . À không phải !!! Là mái tóc màu bạch kim mới
đúng ....
( tg : xời ơi , rách việc quá !! Tóc bạch kim hay tóc bạc cũng đều là tóc trắng cả mà !!! )
Sau phản ứng tất yếu , cô gái ngay lập tức phục hồi ... bản tính vốn có .
Cô vùng dậy một cách rất oai hùng và ... ngã xuống cũng oai hùng không kém !!!
Vừa trải qua 1 cuộc phẫu thuật , không ngã mới là lạ !
Lóp ngóp bò dậy nhưng lần này cô ta cẩn thận hơn . Không đứng dậy đột ngột như lúc
trước mà cẩn thận vịn vào thành giường . Sau khi đứng vững , cô đưa mắt nhìn người đối
diện .
Đẹp !!!! Phải công nhận là người này rất đẹp !!!
Mới thoáng qua thì cô tưởng người này là nữ nhưng sau khi nhìn kĩ , cô mới biết mình
nhầm .
Con trai chính hiệu 100 % . Nhưng dù là trai hay gái thì người này cũng quá đẹp !!
- Anh ... là ai ????
Sững sờ .
Anh là ai ????
Anh là ai ????
Anh là ai ????
Đau !!!
Em ... không nhận ra ta sao ???
Tại sao em lại hỏi ta câu đó ??? 5 năm nay ta chưa hề quên em ! Chưa bao giờ quên !!!
Vậy mà em ....
Cô gái tò mò nhìn gã .
Người này bị làm sao vậy nhỉ ??? Anh ta có vẻ kì lạ quá !!!! Sao anh ta lại ôm đầu thế kia
??? Vẻ mặt anh ta hình như rất đau đớn .
Cô hít 1 hơi lấy can đảm rồi tiến lại gần . Nếu anh ta bị bệnh cô không thể để mặc đươc ...
Nhưng không hiểu sao từng tế bào của cô mách bảo người này hết sức nguy hiểm !!
- Anh ... có sao không ???
Vừa nói dứt câu , anh ta liền ngẩng lên . Đột ngột nhìn thẳng vào mắt cô .
Có phải ảo giác không nhỉ ??? Đôi mắt tím biếc hình như đang chuyển sang màu đỏ ???
Như 1 con thú bị thương , anh ta nhào tới ghì chặt lấy cô gái gào thét .
- Em quên ta rồi ư ??? Tại sao ??? Ta chưa bao giờ quên em !!! Sao em lại quên ta ??? Em
nói đi ....
- Em nói đi !!!!!!!!!!!!!!
- Em nói đi !!!!!!!!!!!!!!
Vòng tay ghì xiết càng lúc càng chặt . Trước cơn phẫn nộ của gã , cô gái vừa hoảng hốt ,
vừa sợ hãi . Cô muốn nói mà không nói được . Muốn hỏi mà không sao thốt lên lời . Muốn
vùng ra nhưng không đủ sức ...
Cuối cùng cô gái ngất đi trong vòng tay ghì chặt của gã .
Đã biết yêu là đau khổ ... Tại sao ta vẫn cứ yêu ???Lần tỉnh giấc thứ 2 , Kiều Liên thấy mình lại nằm trên giường .
Gã vẫn đang ngồi ở gần đó , nhìn cô chằm chằm .
Không phải là 1 cô gái nhát gan , Kiều Liên can đảm hơn những người con gái khác rất
nhiều nhưng không hiểu sao ánh mắt người này làm cô thấy ớn lạnh . Mặc dù anh ta rất
đẹp .
- Anh ... anh gì ơi ??? Cho tôi hỏi ? Tôi đang ở đâu thế này ???
- Tại sao tôi lại ở đây ???
- Đây là chỗ nào vậy ???
Độc thoại 1 lúc , Kiều Liên cũng thấy nản . Đang định đứng dậy thì cô chợt phát hiện ra
mình ... đang bị xích . Lủng lẳng ở cổ chân là 1 cái xích to đùng !!!
- Cái quái gì thế này ???????????????????
Tiếng hét lần này của Kiều Liên còn to gấp đôi lần trước . Tiếng hét đó khiến gã đứng dậy
từ từ tiến lại .
Nếu là bình thường , kiểu gì tên này cũng ăn một trận chửi . Nhưng không hiểu sao khi
thấy gã lại gần , Kiều Liên bỗng dưng không muốn ... chửi nữa .
Cô chỉ muốn chạy được thì tốt hơn ......
- Này !!! Đừng có lại gần !!! Không thì đừng có trách đây nha !!!
Lời đe dọa vô tác dụng . Gã vẫn từ từ tiến lại .
Đột nhiên gã phá lên cười .
Kiều Liên ngơ ngác . Có phải tên này bị điên không nhỉ ??? Sao tự dưng lại cười sằng sặc
như thế ???
Không để cho cô thắc mắc lâu , gã lao tới ôm cô .
Đã có chuẩn bị trước , lần này Kiều Liên không để gã dễ dàng thực hiện ý đồ .
Chống tay xuống giường , cô vung cái chân không bị xích tung ra 1 cú đá .
- Rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Gã hất tung cú đá của Kiều Liên rồi chồm lên người cô . Đón gã là cú huých chỏ ... huyền
thoại !!!
- Hự !!!!!!!!!!!
Lần này đòn tấn công đã trúng mục tiêu . Nhưng cú đánh vốn dĩ hạ được các đối thủ to
khỏe hơn cô nay lại không làm gã nhíu mày .
God nhếch đôi môi trắng nhợt .
- Lần đầu gặp ... em cũng dùng đòn này đánh ta !!! Thiên thần nhỏ đã nhớ ra ta chưa ???
Đôi mắt tím biếc lóe lên những tia nhìn man rợ .
- Nếu em không nhớ ... Ta sẽ làm cho em vĩnh viễn không bao giờ quên ta !!! Không bao
giờ !!!!
Chap 33:
Thiên tài điên loạn !!!
Bố mẹ của Jo vốn có nguồn gốc quý tộc Anh ! Di cư sang Mỹ, cả 2 đã tậu được 1 gia tài
khá đồ sộ . Họ sống ở NewYork ...
Cha của Jo là 1 nhà bác học nổi tiếng . Ông đặc biệt thành công với những nghiên cứu về
đột biến gen và các bệnh di truyền .
Mẹ của Jo là 1 người đàn bà đẹp !!! Một vẻ đẹp quý phái kiểu cổ điển .
Vậy nên không có gì lạ khi Jo thừa hưởng được sắc đẹp của mẹ và trí thông minh của cha
!!
Cậu đẹp tuyệt vời và có bộ não của thiên tài !!!
Nhưng đáng tiếc !!! Jo.... lại bị bệnh Bạch Tạng .
Da trắng ! Tóc trắng ! Mắt tím nhưng trông Jo vẫn đẹp đến kì lạ ...
Người lớn luôn làm dấu thánh và lầm bầm từ " quỷ dữ " trong miệng mỗi khi nhìn thấy Jo .
Những đứa trẻ đồng trang lứa thì nhìn Jo với ánh mắt ghê sợ và xa lánh . Bề ngoài lạ lùng
khiến Jo trở nên kì quái trong mắt chúng .
Jo không hề có bạn bè !!!
Cha Jo luôn bận bịu với các công trình nghiên cứu . Ông không hề để mắt đến đứa con trai
bệnh tật của mình .
Jo chỉ có mẹ ở bên .
Bà yêu thương Jo . Nhưng là thứ tình yêu bệnh hoạn .
JO càng lúc càng bất thường ...
Cậu đặc biệt hứng thú với cái chết và sự tra tấn . Jo rất thích hành hạ rồi giết các con vật .
Ban đầu chỉ là những sinh vật nhỏ bé như kiến , gián , chuột ....
Sau là những sinh vật lớn hơn như chó , mèo ...
Sau chó , mèo .... sẽ đến cái gì ???
Cho dù Jo không bình thường , cậu vẫn tốt nghiệp đại học khi mới 12 tuổi và hoàn thành
luận án tiến sĩ 1 cách xuất sắc ở tuổi 13 !!!
Năm 15 tuổi , cha mẹ của Jo lần lượt qua đời hết sức bí ẩn .
Xung quanh Jo liên tục xảy ra những cái chết không rõ nguyên nhân ...
Điều đó càng làm tăng nỗi sợ hãi của mọi người đối với Jo .
" Quỷ dữ " là từ họ gọi cậu .
Chỉ có duy nhất 1 người không gọi Jo là " quỷ dữ " . Cô ấy gọi Jo là ... " Màu trắng " !!!
.................................................. ...
Từ lúc sinh ra chưa bao giờ gã có được điều mình mong muốn !!!
Cha không bao giờ nhìn gã . Mẹ gã thì luôn chìm đắm trong sự hoang tưởng ...
Gã chẳng có gì trong tay !!! Chỉ có em .... Vậy mà ....
- Tại sao em cũng nhìn ta như bọn họ ??? Ta cứ tưởng chỉ có mình em là đặc biệt !! Chỉ có
em là hiểu ta thôi !!! Không ngờ ... em cũng tầm thường như bọn chúng ...
- ...... ngu xuẩn như lũ người đó !!!!
Đang cười sằng sặc đột nhiên gã bật khóc . Đôi mắt tím biếc nhìn thẳng vào mặt cô ai oán
!
Kiều Liên rùng mình ớn lạnh .
Gã làm cô sợ !!! Nhưng tại sao ánh mắt lại khiến cô đau như thế ???
Trái tim cô nhói buốt mà không hiểu vì sao ???
Gã miết lưỡi dao lên mặt cô thì thầm .
- Em có nhận ra không ??? Con dao này em cũng có 1 chiếc y hệt ! Chúng là 1 đôi ... giống
như chúng ta !!!
Đau !!! Đau quá ....
Đầu cô như muốn nổ tung .
Tại sao gã có con dao đó ??? Nó giống hệt như của cô ...
Kiều Liên ôm đầu đau đớn . Mồ hôi trên tránh cô chảy ròng ròng . Một vài hình ảnh mờ
nhạt lóe lên trong óc nhưng rồi lại tan biến ngay tức khắc !!!
- Ngươi ... sao ... lại ......
Gã cúi xuống .
Hôn một cách ngấu nghiến ...
Mọi hành động của cô hoàn toàn bị tê liệt !!!
Nụ hôn trượt dần .....
......................... trượt dần ....
....... xuống cổ !!!
Gã vuốt ve chiếc cổ mảnh mai . Lưỡi dao cán bạc rạch nhẹ một đường trên đó !!
1 dòng máu đỏ rỉ ra ...
Gã đón nhận dòng máu của người mình yêu . Chiếc lưỡi tham lam di chuyển quanh vết
rạch .
Trông vẻ mặt gã lúc này không khác gì Ma cà rồng đang hút máu nạn nhân ...
Kiều Liên co rúm người lại . Thân thể cô cứng đờ . Tiếng kêu nghẹn lại trong cổ họng .
- Cha ơi .... cứu con ...................
...............................................
Người đàn ông đột ngột đứng lại . Người thanh niên đi phía sau thắc mắc :
- Sao vậy Bác Vũ ??? Sao không đi tiếp ??? Còn hơn 200 mét nữa mới tới chỗ đi lên của
đường cống ngầm này mà !!!
Người đàn ông đứng lặng 1 hồi rồi khẽ thì thầm :
- Hình như ... ta nghe thấy tiếng gọi của Kiều Liên ! Minh Quân !!! Không biết con bé có
được an toàn không ???
Chàng thanh niên nhíu mày . Hình ảnh gã con trai đáng ghét hiện ra khiến giọng anh ta
bực bội thấy rõ .
- Chắc không phải đâu bác Vũ ! Cô ấy đang ở Bạch gia thì xảy ra chuyện gì được ???
Không nhận ra vẻ khó chịu của chàng thanh niên , người đàn ông thở dài .
- Thôi cũng được !!! Ít nhất ở đó con bé cũng an toàn hơn ! Lần này ra đi ta không chắc có
thể trở về . Nếu ta có mệnh hệ gì ... cậu hãy chăm sóc con bé dùm ta . Cả vợ ta nữa ...
hãy nói với bà ấy ... ta rất yêu bà ấy !!!
- Đừng nói thế bác ! Chúng ta nhất định sẽ trở về . Bác yên tâm ! Lần này cháu mang đi
toàn cao thủ !! Họ là những người thề sống chết với hậu duệ của Rồng Lửa !!
- God nhất định ... phải trả giá ..........
Nếu ... đã là định mệnh ... có nhất định sẽ xảy ra ???
Những con người nhỏ bé muốn chống lại định mệnh .
Liệu ... họ có thành công ???
.........................................
- Sao rồi !!! Đã tìm ra chưa hả ???
Hướng Dương đứng lên ngồi xuống 1 cách sốt ruột .
Ngồi trước máy vi tính là Tuyên Vỹ . Hắn đang bẻ khóa hack vào tài liệu mật của Cục
Phòng Chống Tội Phạm Xuyên Quốc Gia .
- Sắp ra rồi !!! Bức tường lửa này rất rắc rối nhưng tôi vẫn có thể vượt qua ...
Bàn phím kêu lách cách . Chuột di chuyển liên tục . Trên màn hình những dòng chữ đỏ
nhấp nháy trải dần xuống .
Hắn nhíu mày kêu lên khe khẽ .
- Đây rồi !!! Cuối cùng cũng ra !!!
- Vào được rồi hả ???
Hướng Dương ngay lập tức phi đến bên cạnh .
Những tài liệu hiện ra khiến cả 2 không hẹn mà cùng thốt lên .
- Ôi chúa ơi !!!!!!!!!!!!!!
Chap 34 :
Đột Kích !!!!!!!!!!!!
Di chuyển !!!
Dừng lại ....
Ẩn nấp !!!
............. Lại di chuyển .........
Mười mấy con người thoắt ẩn thoắt hiện .
Họ di chuyển không gây ra 1 tiếng động .
Nếu chứng kiến cách họ di chuyển không ai tin ... họ là con người ...
... mà là hình bóng !!!
Thân ảnh loang loáng .
Tiến đến căn phòng cuối cùng . Hai người tông cửa xông vào .
Chĩa súng !!!
Nhưng ... căn phòng trống không .
Cả 2 rùng mình quay ngoắt lại đằng sau .
- Phập !!!!!!!!!!!!
2 cú đâm vô cùng chuẩn xác . 2 thân hình gục xuống .
God rút dao ra . Đôi mắt tím lóe lên những tia nhìn khinh bạc .
- Lũ ngu xuẩn !!! Làm bẩn cả dao của ta !!!
- Vù !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nghe tiếng gió , God biết có người đến gần . Nhanh như chớp , gã lao người về đằng trước
lộn vòng dưới đất .
- Đoàng !!! Đoàng !!! Đoàng !!!
Ba phát súng khô khốc vang lên sắc lạnh . Nhưng không làm tổn hại được 1 sợi tóc của gã
.
God vung tay .
- Phập !!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lại 1 con mồi ... nạp mạng .
Gã tiến đến rút lại con dao nhưng vừa chạm tay vào cán dao thì cái xác vùng dậy ...
... nắm chặt tay gã ....
..... im lặng !!!
Đôi mắt mở trừng trừng !!!
God bĩu môi . Gã vung con dao khác lên chặt đứt bàn tay của cái xác . Trên mặt lộ rõ vẻ
ghê tởm .
Đối với gã , ngoài người ấy ra ... tất cả đều là ... rác rưởi !!
Mà rác rưởi thì cần phải tiêu hủy !!!
Chúa đã dậy :
" Đấng cứu thế khi hấp hối cũng đã từng tha thứ " .
Ông là con chiên của chúa . Là 1 tín đồ ngoan đạo . Vậy mà lòng căm hận đối với gã 5
năm nay không thể nào dứt bỏ .
1 con chiên luôn chìm đắm trong hận thù thì sao có thể hưởng ân huệ mặc khải từ chúa
trời ???
Vậy nên ... ông đành từ bỏ người !!!
Có thể người sẽ cho ông ích kỉ .
Có thể người sẽ cho ông quá hẹp hòi .
Có thể người sẽ ghét bỏ ông ...
Nhưng làm sao ông tha thứ khi gã giết con trai ông và làm con gái ông trọng thương ???
Ông chỉ muốn giết gã !!!
Không từ bỏ được lòng hận thù ... ông đành từ bỏ chúa .
Lúc gã bị bắt , ông chỉ mong sao án phạt sẽ là : tử hình ! Nhưng những kết luận của bác
sỹ đã khiến hi vọng của ông sụp đổ .
God bị đưa vào viện tâm thần !!!
Lúc ấy .. ánh mắt của gã như muốn nói :
- Ta nhất định sẽ trở về !!
Cuối cùng ... gã cũng trở lại ...
... mang theo cơn ác mộng đối với Kiều Liên .
.................................................. ........
God ngả người trên ghế . gã thản nhiên nâng cốc cà phê .
Cà phê đắng !!!
Chỉ có ... máu của em mới ngọt ngào .
Gã thờ ơ lên tiếng .
- Lấp ló vậy đâu phải là tác phong của ông ??? Hạ Văn Vũ , năm năm không gặp ! Khí
phách của ông đi đâu hết rồi ???
Biết không thể trốn tránh , Hạ Văn Vũ từ tốn bước ra . Ánh mắt để lại phía sau :
" Cứ đứng yên đó ! Minh Quân ! Để mình ta ra ! "
5 năm trong tù mà gã vẫn không hề thay đổi . Có chăng là càng trở nên đẹp 1 cách man
rợ ...
Hạ Văn Vũ nghĩ đến đứa con trai xấu số của mình mà lòng đầy đau xót .
Là lỗi của ông !!! Nếu ngày đó ông không muốn triệt hạ đối thủ của mình ...
God đã không xuất hiện ...
Gã sát thủ đáng nguyền rủa !!!
Kẻ cướp mất mạng sống của con trai ông ... và linh hồn của con gái ông !!!
Giờ đây ông